Thứ nhất là về chênh lệch ngoại hình. Giờ tôi còn trẻ, khoảng cách tuổi tác có thể chưa lộ rõ nhưng chỉ chừng 5-7 năm nữa thôi thì nhìn lướt cũng thấy ngay. Đến lúc đấy lại bị chồng chán, chồng chê, chứ nào được ngọt ngào như bây giờ.Thứ hai là khác biệt trong tư duy, suy nghĩ. Bố mẹ cho rằng đàn ông như đứa trẻ to xác, kết hôn với người cùng tuổi thôi cũng đã thấy chồng không nhường nhịn vợ, không "lớn" hơn được vợ rồi, nói gì đến người kém mình đến 7 tuổi, rồi tôi sẽ mệt mỏi thôi dù bây giờ đang yêu thì được người ta tỏ ra quan tâm, chăm sóc.
Nhưng tôi vì yêu mà bỏ ngoài tai tất cả. Tôi hiểu những lo lắng của cha mẹ, anh em họ hàng, nhưng tôi lại quá tự tin rằng mình trẻ hơn so với tuổi, tin mình có sức hút riêng để duy trì tình yêu nên sẽ không rơi vào cảnh như mọi người lo nghĩ.
 |
|
Bây giờ thì tôi hối hận, rất hối hận rồi. Sau 5 năm hôn nhân với 2 đứa con lần lượt ra đời, sức khỏe và sắc vóc của tôi đã thực sự đi xuống, dù tôi luôn rất có ý thức trong việc giữ gìn tuổi xuân, thì vẫn phải thừa nhận là phụ nữ mang thai và sinh con - không còn gì cả!
Ngực, bụng, bắp tay, bắp chân, đùi, tất cả đều không còn là của tôi, sờ đâu cũng thấy mỡ. Tôi chú ý tập tành, ăn kiêng, có gầy đi được nhưng những vết rạn, da thừa thì mãi còn. Lên đồ trông gọn gàng vậy thôi, nhưng cởi ra tôi mới thấy mình tự ti biết nhường nào trước chồng trẻ. Trong khi chồng tôi vẫn vậy, thời gian dường như không động tới anh ấy. Mà dù có động tới đi chăng nữa, thì tôi vẫn "chạy trước" anh ấy đến 7 năm cuộc đời, tốc độ lão hóa của tôi đang ngày một nhanh hơn trong khi chồng vẫn nguyên phong độ, đẹp trai, và có cả gái theo.
Những cô gái ve vãn quanh chồng tôi đều ít hơn tôi đến cả chục tuổi, cho nên tôi bất an vô cùng.
Tôi suốt ngày phải đi răn dạy chồng về lòng chung thủy, rồi lại phải âm thầm kiểm soát anh. Tôi thắt tim mỗi khi đọc được tin nhắn nào đó của một cô gái mới lạ xuất hiện trong danh sách bạn của chồng. Tôi rà soát, đọc hết, không có gì thì thôi, nhưng chỉ một chút gờn gợn thả thính thôi là tôi tức không ngủ được.
Tôi muốn chồng đừng giao du, chat chit với những người như vậy nữa, tôi muốn anh là người đàn ông chuyên tâm với vợ con, kiểu đàn ông chỉ biết có công việc với gia đình ấy, ngoài thời gian làm việc thì giúp vợ việc nhà, chơi với con, nhưng anh lại không như vậy.
Anh vẫn ham chơi, thích lắm bạn nhiều bè, ăn cơm xong là ra nằm ôm điện thoại, nói chuyện với mọi người thì cũng kiểu vui đùa cợt nhả. Tôi nhắc nhở, anh bảo nói chuyện thế thôi chứ làm gì có gì. Nhưng tôi khó chịu, anh không buồn để ý. Hôm trước thì tôi đã bắt được anh chat với một con bé, kém tôi cả con giáp, hai người nói nhớ thương, nói ao ước được gặp nhau khi hết dịch. Tôi thấy chán vô cùng.
Giá như ngày ấy tôi nghe bố mẹ, lựa chọn một người hơn mình vài tuổi, chín chắn, trưởng thành để mà kết hôn thì có phải bây giờ tôi đỡ khổ tâm không. Vài năm hôn nhân với 2 đứa con rồi, tôi mới nhận ra ngoài cách yêu đam mê cuồng nhiệt ra thì chồng không phải mẫu đàn ông tôi ao ước, anh không mang lại cho tôi được cảm giác an toàn. Đam mê, cuồng nhiệt giờ không còn là thứ tôi cần, trong khi thứ tôi cần là cuộc sống thảnh thơi, đầu óc nhẹ nhõm thì tôi lại không có. Làm lại cuộc đời bây giờ liệu có còn kịp không?
Theo Dân Trí

Cái giá của mối tình vụng trộm giữa sếp bà và 'phi công trẻ'
Một phút sai lầm mà tôi đánh đổ cả hạnh phúc gia đình. Cái giá thật đắng đót.
" alt=""/>Hối hận vì lấy chồng phi công trẻ
 vẫn cắn răng chịu đựng với suy nghĩ: không muốn bốn đứa con tan đàn sẻ nghé, hai căn nhà mua giấy tay sẽ mất giá nếu ra tòa…</strong></p><p><strong>Đã cặp bồ còn đánh vợ</strong></p><p>Chị Hương (SN 1971) kết hôn với anh Nhân (SN 1972) tại Bắc Ninh, năm 1994, cả nhà chuyển vào TP.HCM kiếm kế sinh nhai. Vợ gánh trái cây đi bán dạo, chồng bán mía, bắp luộc. Khi thị trường nhà đất ở Vĩnh Lộc A sôi động, hai vợ chồng khấm khá dần lên nhờ việc dẫn mối cho khách mua đất. Có chút tiền, người chồng hiền lành ngày nào giờ thường xuyên cặp kè với người phụ nữ khác.</p><table width=)
 |
Hình ảnh được chị Hương cho là bị chồng bạo hành. |
Theo lời kể của chị Hương, năm 1998, Nhân công khai yêu cô gái tên Phương và nhiều lần đánh vợ mỗi khi vợ cằn nhằn về việc yêu đương bất chính. Chị muốn ly hôn, nhưng lại dùng dằng, nghĩ “dòng tộc mình ở quê chưa có ai dám ly hôn, nếu mình làm chuyện này, sẽ ảnh hưởng danh dự của họ tộc. Cố chịu đựng thêm, biết đâu chồng thay đổi tâm tính”.
Sau thời gian ôm con đi lánh nạn, chị Hương trở về nhà và tiếp tục hứng chịu những trận đòn. Dù bị đánh nhiều nhưng chị vẫn cố hàn gắn với chồng, vì “ông ấy lạ lắm, nổi điên lên là đánh vợ không thương tiếc, sau đó lại ngọt nhạt năn nỉ”.
Năm 2004, Nhân công khai quan hệ với người phụ nữ tên Xuyên. Lúc này, chồng của Xuyên đang thụ án trong trại giam, một mình Xuyên nuôi hai đứa con và được Nhân đứng ra bảo bọc. Nhân qua lại hai nhà một cách tự nhiên, chẳng sợ dư luận. Lúc này, chị Hương lại càng khổ sở vì tần suất bạo hành của Nhân ngày càng dày.
 |
Vợ đến nhà anh trai lánh nạn, Nhân liên tục nhắn tin đe dọa. |
Ngày 20/11/2012, chị Hương bắt gặp chồng chở Xuyên ngoài đường, chị yêu cầu: “Cô xuống xe chồng tôi ngay”. Nhân dừng xe rồi thản nhiên hùa với Xuyên đánh vợ giữa đường. Họ còn cố ý làm nhục chị Hương khi xé rách quần chị. Về nhà, chưa hả giận, Nhân ôm quần áo của vợ ra đường, tưới xăng định đốt, nhưng hàng xóm kịp can ngăn.
Quá sức chịu đựng!
Cuối năm 2012, Nhân dắt về một bé gái, “kết quả” của mối quan hệ giữa Nhân và Xuyên, bắt vợ chăm sóc. Chị Hương cắn răng, chịu nhục nhưng vẫn chưa yên. Thay vì đánh ban ngày, gần đây Nhân thường xuyên đánh vợ giữa đêm. Liên tục các đêm 17, 18, 19 (tháng Chín, năm 2013), Nhân đánh vợ rất dã man: túm tóc, đấm thẳng vào mặt, vào ngực vợ, bóp cổ khiến vợ suýt chết. Các con định vào can, nhưng Nhân tuyên bố: “Chúng mày vào can, tao cởi hết quần áo chúng mày rồi tống ra đường”. Vì vậy, những đứa con phải cắn môi, chứng kiến cảnh mẹ bị tra tấn. Sau đó, Nhân còn mua bao cao su có gai, ép vợ quan hệ. Quá hãi hùng, chị Hương đến tá túc tại nhà anh ruột ở Q.Bình Tân, TP.HCM. Nhân đến bắt vợ phải về rồi vu khống “vợ và anh ruột vợ... có quan hệ tình ái với nhau”.
Tiếp xúc với phóng viên Báo Phụ Nữ, Nhân thừa nhận việc “quan hệ với Xuyên, có đứa con chung và dắt về nhờ vợ nuôi” là có thật. Nhân nói tỉnh rụi: “Quan hệ tình cảm với người ta, người ta có con thì mình phải có trách nhiệm thôi. Đây là việc riêng của chúng tôi, báo chí, chính quyền đừng can thiệp”. Chúng tôi hỏi: “Nhưng anh có biết, mình đã vi phạm Luật Hôn nhân gia đình, có thể bị xử lý theo pháp luật? Anh có biết, việc anh đánh vợ, cũng sẽ bị xử lý?”. Nhân vẫn khăng khăng: “Đây là chuyện cá nhân của tôi, không cần ai dính vào”.
Anh Lê, anh trai chị Hương cho biết: “Có lần, Hương bị Nhân đánh, tôi dẫn em gái đến công an xã trình báo. Trình báo xong, trở ra thì gặp Nhân. Nhân định hành hung em tôi giữa sân ủy ban xã, may mà tôi ngăn được".
Ông Nguyễn Công Định - Trưởng Công an xã Vĩnh Lộc A cho biết: “Chúng tôi nắm rất rõ trường hợp vợ chồng anh Nhân- chị Hương. Anh này nhiều lần bạo hành vợ và từng bị công an xã mời lên làm việc. Nếu anh Nhân tái phạm, chúng tôi sẽ xử lý nghiêm. Chị Hương bị đánh nhiều lần, nhưng chỉ một lần ra trình báo công an. Chị cũng ngại báo với Hội LHPN xã, bởi sợ “thiên hạ biết chuyện không hay của mình”. Chị Nguyễn Thị Oanh - Chủ tịch Hội LHPN xã Vĩnh Lộc A chia sẻ: “Với những thông tin chúng tôi nhận được, thì anh Nhân và chị Hương không còn khả năng hòa hợp được nữa, do mâu thuẫn quá lớn và mất niềm tin vào nhau. Anh Nhân lại hay bạo hành vợ, nên việc ly hôn để “cách ly” nhau ra cần phải được thực hiện sớm, để tránh những hậu quả đáng tiếc”.
Hiện nay, chị Hương vẫn tạm lánh ở nhà anh ruột. Nhân tuyên bố “vợ đã bỏ nhà theo trai” và liên tục nhắn tin chửi rủa, quấy phá vợ. Đầu tháng 10, chị đã gửi đơn xin đơn phương ly hôn ở TAND huyện Bình Chánh. Đã quyết, nhưng chị lo sợ bởi Nhân dọa “vợ hư hỏng, bỏ đi thì phải đi tay trắng”, trong khi hai vợ chồng có hai căn nhà mua giấy tay.
Lòng ngổn ngang là vậy, nhưng chị khẳng định: “Lần này tôi quyết ly hôn, dù có thua thiệt tài sản và con cái có bị tan đàn sẻ nghé. Tôi thèm được một đêm ngủ ngon, đã hơn 10 năm rồi tôi toàn mất ngủ và ám ảnh bởi những trận đòn điên cuồng của chồng”.
KHÔNG BIẾT... HAY KHÔNG SỢ? Việc ông Nhân vi phạm Luật hôn nhân và gia đình đã rõ ràng, cụ thể như việc có con riêng và bạo hành vợ một cách có hệ thống như vậy thì không thể gọi là “…chuyện cá nhân của tôi, không cần ai dính vào” được. Pháp luật đã có những quy định chế tài rất cụ thể về các hành vi sai trái này từ xử phạt hành chính cho đến truy cứu trách nhiệm hình sự, tùy theo mức độ nghiêm trọng của vụ việc. Ông Nhân thường xuyên “Túm tóc, đấm thẳng vào mặt, vào ngực vợ, có lần còn bóp cổ khiến vợ suýt chết, nhiều lần bạo hành vợ, và đã từng bị công an xã mời lên làm việc…” là những hành vi bạo lực gia đình và có dấu hiệu xâm hại đến sức khỏe của bà Hương. Tùy theo tính chất hành vi, mức độ thương tích gây ra cho bà Hương mà ông Nhân phải bị xử phạt vi phạm hành chính với mức phạt tiền từ 1.000.000đ đến 3.000.000đ và buộc công khai xin lỗi nạn nhân (nếu nạn nhân yêu cầu) theo điều 9 Nghị định số 110/2009/NĐ-CP ngày 10/12/2009 của Chính phủ quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực phòng, chống bạo lực gia đình, hoặc bị truy cứu trách nhiệm hình sự về tội cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khoẻ của người khác theo điều 104 Bộ luật Hình sự, với mức phạt là cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ sáu tháng đến ba năm; phạt tù từ hai năm đến bảy năm… Khi xử ly hôn, tài sản tạo lập trong thời kỳ hôn nhân là tài sản chung của vợ chồng, về nguyên tắc sẽ được chia đôi, nhưng có xem xét hoàn cảnh của mỗi bên, tình trạng tài sản, công sức đóng góp của mỗi bên vào việc tạo lập, duy trì, phát triển tài sản này. Lao động của vợ, chồng trong gia đình được coi như lao động có thu nhập… chứ không phải như lời đe dọa của ông Nhân là “Vợ hư hỏng, bỏ đi thì phải đi tay trắng”. Luật sư Lê Nguyễn Thuyền Quyên (Trưởng Văn phòng luật sư Sài Gòn Gia Định) |
(Theo PNTP)
*Tên các nhân vật trong bài đã được đổi.
" alt=""/>Cặp bồ có con và... đánh vợ suốt 10 năm