Anh Nguyễn Duy Bảo Châu kể lại câu chuyện cho chúng tôi nghe. |
Kể về mối tình học trò tinh khôi, Nguyễn Duy Bảo Châu nói: "Khi còn là cậu học sinh trường làng, mỗi lần đi học phải đi đò qua sông. Lần đó, trên một chuyến đò, tôi đã gặp người con gái tên H. là nữ sinh trường THPT Bao Vinh với nụ cười hiền và đôi mắt long lanh. Những tình cảm đẹp đó cứ lớn dần theo năm tháng và ngày nào tôi cũng đợi H. để đi chung trên một chuyến đò qua sông Tiên Nộn tới trường. Những tháng năm học phổ thông, hình ảnh người con gái đó đã khắc sâu vào tâm trí tôi và tôi đã yêu H. lúc nào cũng không hay...".
Tình yêu đẹp như truyện cổ tích Chia tay Bảo Châu, chúng tôi ra về, trời đã nhá nhem tối, đi dọc bờ sông Tiên Nộn, những chuyến đò đang chầm chậm qua sông. Chúng tôi như đang ngược dòng thời gian để trở về mối tình học trò của chàng trai gặp người con gái tại bến đò tình yêu này. Chắc ở nơi chín suối, người con gái đang mỉm cười mãn nguyện với một tình yêu như trong truyện cổ tích. |
Đi khám rồi nhập viện. Bác sĩ cho biết, H. bị bệnh nhược cơ, một bệnh hiếm gặp và rất ít khi xảy ra với những người trẻ. Nhớ lại cuộc đối thoại với bác sĩ trong hành lang bệnh viện, Nguyễn Duy Bảo Châu vẫn còn rùng mình: "Bác sĩ đã gặp tôi và cho biết H. không thể qua khỏi cơn nguy kịch, gia đình phải chuẩn bị tâm lý. Những ngày cuối đời, nếu làm cho cô ấy thoải mái về tinh thần đó là liều thuốc cuối cùng để kéo dài sự sống. Hơi thở của cô ấy ngày một yếu ớt nhưng thấy tôi an ủi, cô ấy thấy bình an hơn. Nhưng rồi ngày định mệnh đã đến, hôm đó H. nắm chặt tay tôi như muốn nói điều gì. Nhưng hết thời gian thăm bệnh nhân, tôi phải ra ngoài. Chỉ vài phút sau, bác sĩ nói cô ấy đã mất. Tôi choáng váng và đau đớn vô cùng. Lúc cô ấy cần tôi nhất, tôi lại không thể ôm H. vào lòng...".
Nói chuyện với người đã mất
Đã hơn bốn năm kể từ ngày H. ra đi, nhưng người dân thôn Tiên Nộn đã quen thuộc hình ảnh cứ xế chiều Bảo Châu lại ra đồng trò chuyện với người vợ đã mất. Nỗi đau ngày H. mất cứ hiện về trong mỗi giấc mơ của người đàn ông trẻ này. "Cứ chiều chiều, em lại thấy anh Châu ra mộ của chị H. nói chuyện. Anh ấy thương chị H. lắm, cả làng ai cũng biết, ngày cưới nhau chị H. đã yếu lắm, anh Châu phải cõng chị ấy. Rồi vài tháng sau đó, em lại thấy anh ấy bồng chị ấy từ trên xe taxi về, lúc đó chị ấy từ bệnh viện trở về. Và từ đó đến nay, ngày nào anh ấy cũng ra ngoài đồng thăm chị...", em Nguyễn Thị Thủy, người cùng thôn kể.
Bảo Châu kể: "Hằng đêm, tôi không thể nào chợp mắt được, hình ảnh của cô ấy cứ hiện về. Tôi không dám nhắm mắt lại, vì lúc đó tôi lại quay trở lại những hình ảnh H. trong bệnh viện, trong đám tang. Cũng muốn quên đi để sống nhưng có lẽ tôi không thể yêu ai hơn cô ấy. Đã nhiều năm trôi qua, cũng có những người con gái đến với tôi nhưng trái tim tôi chưa sẵn sàng…".
Đám tang và đám cưới của H. diễn ra trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, làm cả dân làng mỗi khi nhắc về câu chuyện buồn của hai người đều xót thương. Một người dân trong thôn cho chúng tôi biết: "Biết H. không sống được nhiều, nhưng thằng Châu vẫn quyết tâm cưới. Cứ nghĩ là con bé sống được dăm ba năm gì đó, ai ngờ mới về nhà mẹ chồng làm dâu được ba ngày thì mất. Lúc còn sống, H. dễ thương lắm. Nhưng số phận nó cay đắng quá!".
Cuộc chiến giữa sự sống và cái chết của H. cũng giống như cuộc chiến của Châu đấu tranh để được cưới H. về làm vợ. Họ đã cố gắng làm thay đổi định mệnh oan nghiệt đó, dù chỉ ở bên nhau với danh nghĩa vợ chồng vỏn vẹn ba ngày. Nhưng Nguyễn Duy Bảo Châu chưa một lần hối hận với những quyết định của mình: "Ngày cô ấy gần đi, cô ấy cứ chảy nước mắt mãi. Nhìn vợ, tôi thấy đau lòng, nhưng cô ấy an ủi tôi: "Được làm vợ anh một ngày, em có không còn ở trên thế giới này cũng không hối tiếc. Đó là những hạnh phúc của cuộc đời em...".
Từ ngày H. phát hiện ra bệnh, một mình Châu lo lắng chạy thuốc thang cho người yêu. Hơn ba năm giấu hai bên gia đình về bệnh tật của H., những toa thuốc và số tiền chi trả cho bệnh viện được bà Thiệp phát hiện. Bà Thiệp buồn bao nhiêu thì thương cho con trai bấy nhiêu. "Hôm đó, tôi tìm đồ trong tủ mới thấy đống giấy tờ. Đọc ra mới biết là giấy trả nợ viện phí, mắt tôi tối rầm lại khi đọc đến tờ viện phí thứ 3. Hóa ra, ngày nào, thằng H. cũng phải đóng 2 - 3 triệu đồng tiền thuốc. Ba năm rồi, nó giấu tôi, biết ra rồi thì đã đổ nợ. Vậy mà, con H. vẫn không qua khỏi...". Nỗi đau của người mẹ nhìn đứa con trai mới lớn ngập chìm trong dằn vặt đau đớn khi con dâu qua đời, bà Thiệp như đứt từng khúc ruột: "Nhớ lại những ngày đó thật khủng khiếp. Gia đình tôi đã có lúc không có hạt cơm nào ăn vì phải lo tiền thuốc cho con dâu. Biết là con H. không qua khỏi, nhưng tôi vẫn cứ hy vọng…".
Cũng vì quá thương H., nên khi H. sắp rời xa thế giới này, Bảo Châu muốn cô ấy được hạnh phúc, xin hai bên gia đình cưới H. Nhưng bố của anh đã quyết liệt phản đối và nói: "Nếu mi mà lấy nó là tau sẽ từ mẹ con mi". Nói là làm, bố của Châu đi trả lễ bên họ gái. Còn bà Thiệp sợ con trai trong lúc rối trí làm liều nên bà đã cắn răng âm thầm đi hỏi vợ cho con. Còn Bảo Châu với quyết tâm: "Cô ấy còn sống một ngày, một giờ, tôi vẫn cưới. Chúng tôi chỉ có một ngày trăng mật ở suối nước nóng Tân Mỹ, nhưng đó là giây phút ý nghĩa nhất cuộc đời mình…"!.
Ngưỡng mộ chuyện tình hiếm có Đại diện UBND xã Phú Mậu (huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên - Huế) cho biết: "Lãnh đạo xã biết rất rõ hoàn cảnh éo le của chị H. và tình yêu mãnh liệt, vượt qua mọi rào cản của Nguyễn Duy Bảo Châu. Tuy nhiên, mối tình cảm động của họ phải đứt gánh giữa chừng do chị H. mắc bệnh nặng. Giờ đây, câu chuyện tình của họ được nhiều người dân trong xã biết đến và hết sức ngưỡng mộ…". |
Đoàn nhà trai trên đường đi rước dâu |
Chú rể đón cô dâu về. |
Bạn chú rể dự định cũng sẽ rước dâu bằng xe đạp. |
(Theo Dân trí)
" alt=""/>Hà Nội: Thú vị đám rước dâu bằng... xe đạpNgười đàn ông tốt sẽ hiểu cảm xúc và các tình huống tác động thế nào đến phụ nữ, từ đó biết giải quyết xung đột một cách nhẹ nhàng, cân bằng hơn.
Không phải mọi việc anh ấy làm đều hoàn hảo, nhưng anh ấy sẽ có khả năng tự nhận thức nhanh chóng và biết xin lỗi chân thành, hướng tới việc cùng nhau sửa chữa vấn đề.
Mọi người thường bị thu hút bởi những người có phẩm chất tốt, tích cực. Nếu xung quanh anh ấy có nhiều bạn bè thân, gia đình vững chắc thì đó là dấu hiệu đáng mừng.
Điều đó cho thấy, anh ấy là người biết duy trì và nuôi dưỡng các mối quan hệ.
Phụ nữ hãy coi chừng người hay nói xấu bạn bè, gia đình, đồng nghiệp hay bạn gái cũ. Bởi đó là dấu hiệu cho thấy, anh ấy không tốt với người khác.
Ngay cả khi mới hẹn hò, anh ấy luôn thể hiện sự hợp tác trong việc chọn thời gian, địa điểm gặp mặt. Người này khá tiềm năng để lấy làm chồng, sau này anh ấy sẽ hỗ trợ bạn trong các quyết định lớn của cuộc đời.
Anh ấy không gia trưởng mà biết cách thỏa hiệp, xây dựng dựa trên ý tưởng của cả hai. Anh ấy cũng sẽ không bao giờ bắt bạn phải tự đưa ra quyết định.
Nếu anh ấy "nói được, làm được" trong một thời gian dài thì bạn đừng quá băn khoăn về người đàn ông này. Đó là người có suy nghĩ rõ ràng, biết tuân theo các kế hoạch và mục đích.
Trong một mối quan hệ, phụ nữ hãy tìm người đàn ông biết chia sẻ cảm xúc của họ, nhờ vậy hai người sẽ trở nên gần gũi hơn.
Nếu anh ấy vượt quá ranh giới, bạn sẽ biết cách phản ánh, thay đổi.
Nếu nghiêm túc muốn tìm hiểu bạn, anh ấy sẽ nhớ những chi tiết nhỏ về bạn. Điều này cho thấy sự quan tâm, lắng nghe để chú ý và cố gắng nhớ mọi thứ bạn từng chia sẻ.
Ban đầu, cả hai có thể muốn dành toàn bộ thời gian bên nhau. Nhưng điều quan trọng là bạn và anh ấy có thể duy trì sự riêng biệt của mình.
Đừng ở bên người đàn ông thích chiếm hữu, khiến bạn không thể tiếp tục các hoạt động và mối quan hệ cũ. Không gian và sự tự do sẽ giúp mối quan hệ của bạn đi được đường dài.
Có thể bởi bạn là đối tượng hẹn hò nên anh ấy sẽ tỏ ra quan tâm, chu đáo. Vì vậy, hãy để ý xem cách anh ấy đối xử với những người khác như tài xế taxi, nhân viên pha chế rượu... Điều đó mới nói lên tính cách thật sự của anh ấy.
Nếu anh ấy đối xử với mọi người bằng sự tôn trọng, đừng nên bỏ lỡ người này. Sau khi kết hôn, anh ấy cũng sẽ luôn như thế với bạn.
Theo Dân Trí