Tập lại thói quen cho conSau khi biết từ ngày 14/2, học sinh mầm non ở TP.HCM sẽ trở lại trường học trực tiếp sau thời gian dài nghỉ học vì dịch Covid-19, dù vẫn còn lo lắng nhưng gia đình chị Lê Thanh Trà (Quận 10, TP.HCM) quyết định sẽ cho cả hai con 4 tuổi và 3 tuổi đi học lại.
Từ vài ngày nay, trước khi đi ngủ, chị Trà cho hai con xem các clip mà cô giáo ở trường mầm non gửi trong suốt học kỳ qua.
“Hàng tuần, các cô đều gửi qua nhóm lớp ở Zalo clip các bài học hay câu chuyện kể, đề nghị bố mẹ cho các con xem và nếu có thể thì quay lại các clip bé tương tác để gửi lại cô. Nhưng thú thực là tôi nhận vậy thôi chứ hầu như không cho các bé xem. Nhưng từ hôm biết là sẽ được đi học lại từ ngày 14/2, tôi đã đều đặn cho các con xem, chủ yếu là để các con quen mặt cô, vì năm nay hai bé đều lên lớp mới, cô giáo mới”.
 |
Học sinh các cấp ở TP.HCM sẽ trở lại trường từ ngày 14/2 |
Chị Trà kể bây giờ cứ nhắc đến việc đi học là cả hai đòi “ở nhà với mẹ”. Vì vậy, bên cạnh việc cho con xem clip, do nhà ở gần trường, nên cứ một, hai ngày chị lại dắt con qua cổng trường rồi đứng nói chuyện với con ở đó để các bé không bỡ ngỡ khi đi học lại.
Còn chị Nguyễn Vũ Ngọc Lan (Quận 2, TP.HCM) cho biết chị đang tập lại thói quen đi ngủ sớm cho con.
Khi đi học, muộn nhất 9h tối là cô bé 5 tuổi lên giường ngủ và vào giấc rất nhanh, sáng muộn nhất 6 rưỡi dậy để chuẩn bị đi học. Tuy nhiên, thói quen này dần bị phá vỡ trong thời gian nghỉ ở nhà, đến nay buổi tối bé ngủ rất muộn và sáng ra lại dậy muộn.
“Tôi lấy mốc từ mùng 1 Tết, 10h là cho con vào giường và tắt đèn, dù chưa thể ngủ ngay nhưng mấy hôm nay tôi duy trì nếp này, sang tuần sau tôi sẽ cho con đi ngủ từ 9 rưỡi và sáng sẽ gọi dậy sớm. Cố gắng đến lúc quay trở lại trường con sẽ có thể thức dậy muộn nhất là lúc 7h” – chị Lan chia sẻ.
Tại Hà Nội, anh Nguyễn Long (quận Ba Đình) cũng cho biết đang ráo riết thiết lập lại một số nề nếp cho cậu con trai lớp 7, khi cậu bé sẽ được đi học lại ngay sau kỳ nghỉ Tết, và học vào buổi sáng.
“Học kỳ vừa qua cháu học chiều, nên buổi sáng chúng tôi cho cháu ngủ thoải mái, có thể 9h mới dậy để chiều học online cho tỉnh táo. Nhưng mấy hôm nay, tôi đang yêu cầu cháu 10h phải đi ngủ và 6 rưỡi cháu phải dậy để tuần sau còn đi học”.
Để ép con vào lịch sinh hoạt mới, nên dù là đang nghỉ Tết và trời rất lạnh, nhưng sáng nào anh Long cũng dậy từ sớm để 6 rưỡi qua gọi con.
“Nghĩ cũng thương con, nhưng mình không kiên quyết thì tuần tới nếu phải bắt nhịp ngay với lịch học bình thường thì con sẽ rất mệt” – anh Long nói.
Vất vả “cai” máy tính, điện thoại
Một việc nữa mà anh Long đang kiên quyết thực hiện là tách dần cậu con ra khỏi máy tính.
“Thời kỳ học online, dù xong buổi học chiều nhưng sau đó con vẫn tiếp tục ôm máy tính, nói là để làm bài tập về nhà. Đến bữa tối con nghỉ ăn cơm rồi ngồi chơi loanh quanh một lúc lại lên ôm máy nói là học tiếp” – anh Long kể.
Từ hôm nghỉ Tết, biết con không có bài tập phải làm, vợ chồng anh đã lên kế hoạch kéo dần con trở về “cuộc sống thực”.
“Vợ tôi yêu cầu con cùng dọn dẹp nhà cửa những hôm trước Tết. Dù không cầu kỳ nhưng vợ chồng tôi cũng chở con đi hết chợ hoa này đến chợ hoa kia để chọn quất, chọn hoa cắm, mục đích chủ yếu là cho con ra khỏi nhà. Những ngày Tết cũng cho con cùng đi chúc Tết họ hàng, đi chùa… Dĩ nhiên không thể bắt con “cai” máy tính đột ngột, nên mỗi ngày vẫn cho con sử dụng máy tính từ 2-3h, chia mỗi lần 1h” – anh Long chia sẻ kinh nghiệm và hy vọng rằng đến lúc đi học, được giao lưu với bạn bè, nhu cầu sử dụng máy tính của con trai sẽ giảm thiểu.
Bé Mai Anh (Quận 3, TP.HCM) là học sinh lớp 5, bày tỏ mình không hào hứng với việc học trực tiếp. Mai Anh cho biết “con đang quen học online, con thích học như thế này hơn vì thoải mái hơn”.
Tuy nhiên, chị Trần Hồng Anh – mẹ của bé – thì cho rằng con mình không thích đi học phần nhiều cũng là do mẹ nói sẽ không còn được sử dụng máy tính nhiều nữa.
Cũng như anh Long, khi biết con không có bài tập Tết, chị Hồng Anh đã hạn chế thời gian tiếp xúc với các thiết bị điện tử của Mai Anh.
“Để tránh cho bé sự khó chịu, cáu kỉnh khi không được dùng máy tính, ban đầu tôi thay thời gian dùng máy tính bằng thời gian cho con xem tivi. Tuy nhiên, con không thích tivi như khi sử dụng máy tính nên khi chán xem con tự ngừng. Tôi cũng đưa con đi lễ chùa, đi công viên, đường hoa Nguyễn Huệ… để con tiếp xúc với bên ngoài nhiều hơn”.
Một việc nữa mà chị Hồng Anh chuẩn bị là đồ dùng cho con khi đi học lại. Với các vật dụng cá nhân như bình uống nước, chai xịt khuẩn, khẩu trang…, chị Hồng Anh cho con đi siêu thị tự chọn mua để tạo hứng thú. Nhà trường thông báo sẽ cho học bán trú ngay nhưng vì nhà ông bà ngoại gần trường, nên thời gian đầu chị sẽ nhờ ông bà đón về buổi trưa cho con ăn và nghỉ ở nhà, chiều đi học lại.
“Con chưa đủ tuổi tiêm vắc xin ngừa Covid-19 nên tôi dặn con cẩn thận nhất có thể. Với tình hình dịch Covid-19 đang có những dấu hiệu khả quan như hiện nay, tôi mong nửa tháng tới, khi các con quay trở lại trường học, mọi việc sẽ tốt đẹp” – chị Hồng Anh bày tỏ.
Phương Mai

63 tỉnh, thành xây dựng kế hoạch dạy học trực tiếp trước 14/2
Bộ GD-ĐT vừa ban hành công văn gửi UBND các tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương về việc tổ chức dạy học trực tiếp.
" alt=""/>Rèn nề nếp, cai nghiện internet cho con khi đi học trực tiếp sau Tết Nguyên Đán 2022
Nhà giáo Nhân dân (NGND) Lê Hải Châu, nguyên chuyên viên cấp cao Vụ Giáo dục Trung học (Bộ Giáo dục và Đào tạo) vừa qua đời ở tuổi 97.Ông là tác giả của nhiều cuốn sách giáo khoa môn Toán, từng phụ trách công tác phát hiện, bồi dưỡng học sinh giỏi Toán của Bộ GD-ĐT và là người gắn bó với các đoàn học sinh Việt Nam tham dự Olympic Toán quốc tế (IMO) từ những ngày đầu.
 |
Thầy Lê Hải Châu và thầy Phan Đức Chính với đội tuyển Việt Nam tham dự IMO 1974 |
GS Ngô Việt Trungcho biết ông gặp nhà giáo Lê Hải Châu lần đầu khi Viện Toán được phân công chấm bài các cuộc thi quốc gia những năm 1979-1982 để chọn đội tuyển thi Toán quốc tế.
Tuy nhiên, GS Ngô Việt Trung đã biết đến nhà giáo Lê Hải Châu từ khi ông mới là cậu học trò lớp 2, lớp 3 qua cuốn sách “Toán học vui”.
“Khi nhỏ tôi ở với ông bác ở thị xã Phủ Lý, Hà Nam. Thời đó sách rất hiếm. Bác tôi vốn là một giáo viên tiểu học nên quan tâm tìm sách về cho con cháu đọc.
Khi tôi học lớp 2 hay lớp 3 gì đó, tôi được đọc cuốn "Toán học vui" của Lê Hải Châu. Tôi rất thích cuốn này vì có thể đem các bài toán trong đó đi loè các bạn cùng lớp kiểu mày tự nghĩ ra một con số, làm vài con tính rồi cho biết kết quả là đoán được con số. Cuốn sách giải thích cặn kẽ nên tôi hiểu được, có thể theo đó nghĩ ra các bài toán tương tự. Sau đó tôi có thói quen đọc tất cả sách giáo khoa khi mới khai giảng cho đến khi nào hiểu thì thôi. Vì thế tôi học toán rất dễ dàng. Tôi giữ được cách học này khi lên học đại học, tự đọc là chính, đến lớp chỉ để biết mình phải học gì”.
Theo GS Ngô Việt Trung, cùng với việc là tác giả nhiều cuốn sách toán dành cho học sinh và với vai trò là người điều phối việc ra đề, chấm thi và huấn luyện đội tuyển thi Olympic Toán quốc tế một thời gian dài, nhà giáo Lê Hải Châu có vai trò lịch sử nhất định trong phát triển Toán học ở Việt Nam.
GS Trung cho biết khi ông còn nhỏ, sách tham khảo rất hiếm. Và nếu có, đó là những cuốn sách viết công phu, gợi mở lòng yêu Toán.
“Sách tham khảo bây giờ thường chủ yếu là luyện thi, luyện giải toán chứ không gợi mở được lòng yêu toán. Viết sách tham khảo mà truyền được cảm hứng rất khó, nhưng những cuốn sách của nhà giáo Lê Hải Châu cũng như một số cuốn khác như "Giải Toán như thế nào" và "Toán học và những suy luận có lý" của nhà toán học Hungary Polya do Hoàng Chúng, Lê Đình Phi và Nguyễn Hữu Chương dịch… đã làm được điều đó. Đọc các cuốn sách này tôi mới ngộ ra là Toán học rất đẹp và kỳ lạ, có thể nhìn một bài toán bằng nhiều cách hoàn toàn khác nhau. Từ đó trở đi, mỗi khi giải các bài toán tôi luôn cố gắng tìm cách giải đẹp nhất. Cái đó rất hữu ích khi làm nghiên cứu vì chỉ khi mình phát hiện ra bản chất vấn đề thì mới có lời giải đẹp. Trong Toán học thì nêu ra được bản chất vấn đề quan trọng hơn là giải được bài toán”.
Còn TS Lê Bá Khánh Trình- người từng được NGND Lê Hải Châu dẫn đi thi Olympic Toán Quốc tế IMO 1979 ở Anh, đoạt giải Nhất với số điểm tuyệt đối 40/40, đồng thời đoạt giải đặc biệt về lời giải độc đáo, nhớ lại NGND Lê Hải Châu là người thầy mẫu mực.
Trong ký ức của TS Lê Bá Khánh Trình, NGND Lê Hải Châu có rất nhiều điều đáng để mọi người học hỏi. Đầu tiên ông là người nghiêm chỉnh trong công việc, tất cả mọi chuyện liên quan đến công việc đều được ông sắp xếp chu đáo, tỉ mỉ, chỉn chu.
Thứ hai, NGND Lê Hải Châu cũng có khả năng ngoại giao rất tốt. “Năm đó mẹ tôi từ Huế ra Hà Nội để gặp thầy Châu. Sau cuộc gặp mẹ tôi khen thầy Châu là người lịch thiệp, giao tiếp vui vẻ. Thầy Châu luôn động viên học trò. Khi chúng tôi làm bài xong ông luôn động viên, hỏi han. Những lời nói của ông đi vào lòng người. Sau này khi dẫn học sinh đi thi tôi cũng học hỏi điều này từ thầy, luôn động viên học sinh của mình"- TS Khánh Trình kể.
TS Lê Bá Khánh Trình nhớ ông gặp NGND Lê Hải Châu ở vòng 2 thi chọn đội tuyển IMO năm 1979. Lúc này NGND Lê Hải Châu đạp xe đến đưa đề cho ông và các học sinh. Những đề thi của NGND Lê Hải Châu luôn được khai thác từ những đề thi trên thế giới và được bảo mật kỹ. Sau khi chọn được đội tuyển, TS Khánh Trình ra Hà Nội ôn thi và NGND Lê Hải Châu là người phụ trách. Không chỉ lo việc ôn luyện bồi đắp kiến thức cho học sinh, NGND Lê Hải Châu còn quan tâm đến chuyện ăn, ở của các thành viên trong đoàn.
Một kỷ niệm sâu sắc mà TS Khánh Trình ghi nhớ, đó là năm 1979 khi đó đoàn IMO của Việt Nam đi thi ở Anh. Các thành viên dự thi hơi xuề xoà, trên mặc áo vét nhưng dưới lại đi dép xăng - đan. NGND Lê Hải Châu đã phê bình. “Theo ông chúng tôi cần phải ăn mặc lịch sự, đây cũng là một trong những kỹ năng ngoại giao chứ không phải dễ dãi, xuề xoà”- TS Khánh Trình kể.
TS Lê Bá Khánh Trình nhìn nhận, NGND Lê Hải Châu có sức hút rất lớn với học trò. Đó là lúc cần nghiêm khắc thì nghiêm khắc, khi nhẹ nhàng thì nhẹ nhàng, gần gũi. Sau này khi TS Lê Bá Khánh Trình công tác ở miền Nam, hai thầy trò ít có cơ hội gặp nhau, nhưng mỗi khi có cơ hội gặp lại cả hai thầy trò đều ôm nhau, trò chuyện rất vui vẻ, nhắc lại những kỷ niệm ngày trước.
Phương Chi - Lê Huyền

GS Phan Đình Diệu: "Chiều dài nào cho đất nước?"
"Bởi tự rất xa nhìn cái gần mới thật" - Từ bờ Tây của Đại Tây Dương, GS Phan Đình Diệu đã "bao lần gọi tên đất nước" và canh cánh bên lòng câu hỏi "Liệu sẽ là chiều dài nào cho đất nước?".
" alt=""/>NGND Lê Hải Châu trong kí ức GS Ngô Việt Trung và TS Lê Bá Khánh Trình