Ở tuổi 92, chân đã chậm, mắt đã mờ và sức khỏe không còn tốt nên cụ Bùi Văn Đức (thôn Đoan Vỹ, Thanh Hải, Thanh Liêm, Hà Nam) không thường xuyên lên núi, đắp tượng nữa. Thế nhưng, khi có người hỏi về công trình tâm huyết hàng chục năm của mình, cụ như được tiếp thêm sức mạnh, say sưa nói về niềm đam mê nghệ thuật và những ngày tháng miệt mài của mình."Công trình nghệ thuật" trên núi
“Công trình nghệ thuật” của cụ Đức nằm trên núi Đoan Vỹ (xã Thanh Hải, huyện Thanh Liêm). Để mục sở thị công trình này, đáng lẽ, người thăm quan phải vượt qua dốc đá cheo leo. Tuy nhiên, cụ Đức đã kì công làm tường rào, tay vịn để khách dễ đi.
 |
Cổng vào "công trình nghệ thuật" của cụ Đức. |
Khuôn viên “công trình nghệ thuật” của cụ Đức có cổng đi vào, trước cổng có tượng hai vị tướng canh giữ uy nghiêm. Bước qua cánh cổng là một cây cầu nhỏ bằng đá.
Đi qua cây cầu ấy, người tham quan sẽ đến với một thế giới tượng đắp nào voi, ngựa, cảnh Lã Vọng ôm cần ngồi câu cá, Thánh Gióng cưỡi ngựa, Chùa Một Cột, cảnh Bao công xử án… đầy sống động.
Trong đó, tác phẩm khiến cụ Đức tâm huyết và hài lòng nhất là bức tượng con voi.
“Con voi đó nặng hàng chục tấn, tôi làm nó gần một năm mới xong. Công đoạn khó khăn nhất khi đắp tượng voi là làm lõi sắt. Tôi già rồi nên cưa được từng thanh sắt, uốn được nó cong cong theo ý của mình không phải là chuyện dễ”, cụ Đức chia sẻ.
 |
Một trong những tượng voi do cụ Đức đắp trên núi. |
 |
Bức tượng trong khuôn viên "công trình nghệ thuật". |
Công trình này được cụ bắt đầu thực hiện từ năm 2002.
“Khi đó, tôi đã ngoài 70 tuổi, các con đã trưởng thành, dựng vợ gả chồng. Ở độ tuổi ấy, nhiều người sẽ nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi, an dưỡng tuổi già nhưng tôi lại nghĩ đến những đam mê chưa được thực hiện của mình.
Vì vậy, tôi dành toàn bộ thời gian, sức khỏe để làm việc tôi thích đó là tô đắp những bức tượng, bức tranh, coi nó như tuyệt phẩm cuối đời của mình”, cụ tâm sự.
Từ đó, tất cả số tiền con cháu cho, cụ mang đi mua từng bao xi măng, chia nhỏ rồi cõng dần lên núi. Cùng với đó, mỗi ngày, cụ đều thức dậy từ 5 giờ sáng, đi lấy cát và sỏi cho vào hai túi cám con cò rồi thủng thẳng xách đi.
“Nước để trộn xi măng, cát, sỏi thì tôi cho vào hai vỏ can dầu 5 lít rồi xách lên núi. Khi nào có đủ mọi vật liệu, tôi lại đắp. Nghĩ ra cái gì thì tôi đắp cái đó", cụ kể, giọng thủng thẳng.
 |
Cụ Đức bên bức tranh tự vẽ treo trước sân nhà. |
Người đàn ông “lập dị”
Lấy nhau gần 60 năm, chưa bao giờ thấy chồng cầm bút vẽ, cũng không thấy ông đắp nặn gì, bỗng về già ông dành mọi thời gian ở trên núi, say mê tô vẽ và đắp tượng, cụ Đinh Thị Ngùy - vợ cụ Đức có phần giật mình.
Đến khi hiểu ra, biết đó là đam mê nhưng chưa có cơ hội được theo đuổi của chồng, cụ mới âm thầm ủng hộ.
"Ông ấy mồ côi bố mẹ từ nhỏ, phải đi ở đợ cho nhà người ta nên có được học hành gì đâu. Lớn lên, ông ấy đi bộ đội, phục vụ quân ngũ, rồi làm kinh tế chăm lo, nuôi nấng các con. Tuổi già đến, ông ấy mới có thời gian cho mình nên dù nhiều người nói ông ấy lập dị, tôi vẫn kệ để ông được làm những gì mình thích”, cụ bà nói.
 |
Chiếc ghế cầu kỳ do cụ Đức tự đắp. |
Tuy nhiên, việc cụ Đức dành mọi thời gian lên núi, có khi còn quên cả giờ ăn, người nhà phải mang cơm lên tận nơi cũng khiến cụ bà và các con các cháu lo lắng.
“Các con các cháu muốn hỗ trợ ông ấy chuyển vật liệu, làm giúp ông ấy những việc vặt nhưng ông ấy không cho, chỉ muốn làm một mình”.
Lý giải về việc này, cụ Đức cười bảo: “Phần vì tôi thấy các con cháu đều đang có công việc riêng nên tôi không muốn phiền ai cả. Một phần, đây là đam mê và mơ ước cuối đời của tôi. Vì vậy tôi muốn tự mình thực hiện, có như vậy tôi mới mãn nguyện”.
Cũng may, trong suốt hơn chục năm xách vật liệu lên núi, cụ Đức chưa từng bị tai nạn, chưa từng sảy chân một lần nào. Các "tác phẩm" của cụ thực hiện, thoạt nhìn có vẻ khó hiểu nhưng ở đó chứa đựng những kỷ niệm và cả những câu chuyện mang ý nghĩa sâu sắc mà cụ muốn các thế hệ sau ghi nhớ.
 |
Ngoài 92 tuổi, sức khỏe không còn tốt, cụ Đức mới chịu ở nhà, không lên núi đắp tượng nữa. |
Nay, ở độ tuổi 92, cụ Đức vẫn bảo, cụ còn nhiều ý tưởng, nhiều bức tượng muốn được thực hiện, nhưng sức khỏe đã không còn ủng hộ nên cụ đành khép lại công trình nghệ thuật của mình.
Tuy vậy, với những bức tượng có tổng khối lượng ước tính hàng trăm tấn mà cụ đã làm được trong hơn chục năm tuổi già, cụ luôn mong, con cháu có thể giữ được cho những đời sau…

Chuyện ông xe ôm 3 lần tay không bắt cướp ở Hà Nam
Đêm cùng công an giăng lưới bắt tội phạm trốn nã, ông Phạm Văn Nhẫn thức trắng, đầu căng như dây đàn.
" alt=""/>'Công trình nghệ thuật' trên núi hơn 10 năm mới xong của cụ ông Hà Nam

 |
CEO của Donut Robtics Taisuke Ono đang trình diễn các tính năng của robot tại sân bay Haneda ở Tokyo năm 2017. |
Họ đã tạo ra một chiếc mặt nạ thông minh - một bản nâng cấp công nghệ cao cho các loại khẩu trang, được thiết kế để giao tiếp và giãn cách xã hội dễ dàng hơn.
Đi kèm với một ứng dụng, mặt nạ C-Face Smart có thể phiên âm chính tả, khuếch đại giọng nói của người đeo và dịch lời nói sang 8 ngôn ngữ khác nhau.
“Các đường cắt ở mặt trước rất quan trọng để thở, vì vậy mặt nạ thông minh không cung cấp khả năng bảo vệ để chống lại virus corona. Thay vào đó, nó được thiết kế để đeo trên một chiếc khẩu trang tiêu chuẩn”, Taisuke Ono - CEO của Donut Robotics - giải thích. Được làm bằng nhựa trắng và silicone, chiếc khẩu trang này có một micro kết nối với điện thoại thông minh của người sử dụng thông qua Bluetooth. Hệ thống có thể dịch từ tiếng Nhật sang tiếng Trung, tiếng Hàn, tiếng Việt, tiếng Indonesia, tiếng Anh, tiếng Tây Ban Nha và tiếng Pháp.
Donut Robotics lần đầu tiên phát triển phần mềm dịch thuật cho một robot tên là Cinnamon, nhưng khi đại dịch xảy ra, dự án robot đã bị tạm dừng. Đó là khi các kỹ sư của nhóm nảy ra ý tưởng sử dụng phần mềm của họ cho một chiếc mặt nạ.
 |
Khẩu trang thông minh dịch qua lại 8 thứ tiếng khác nhau |
Donut Robotics được “sinh ra” trong một nhà để xe ở thành phố Kitakyushu, tỉnh Fukuoka vào năm 2014 chỉ với 2 thành viên là Ono và Takafumi Okabe với mục đích ban đầu là “thay đổi thế giới bằng những robot giao tiếp nhỏ và di động”.
Với số vốn đầu tư mạo hiểm nhận được, bộ đôi này đã nộp đơn vào Phòng thí nghiệm Haneda Robotics - một tổ chức nhằm tìm kiếm robot để cung cấp dịch vụ cho du khách tại sân bay Haneda của Tokyo.
Theo người phát ngôn của Haneda Robotics Lab, các robot sẽ là một giải pháp tốt khi lực lượng lao động ngày càng giảm của Nhật Bản, khiến việc tuyển dụng nhân viên trở nên khó khăn hơn.
 |
Khẩu trang thường được sử dụng ở Nhật Bản ngay cả trước khi có đại dịch. |
Nhóm nghiên cứu đã bắt đầu thử nghiệm một nguyên mẫu tại sân bay Haneda vào năm 2017 và tiếp tục phát triển công nghệ này.
Nhưng vào đầu năm nay, Covid-19 đã tấn công châu Á và dự án sân bay tạm dừng. Ono nói: “Chúng tôi đang thiếu tiền và tự hỏi làm thế nào để duy trì hoạt động của công ty. Và thế là chúng tôi nảy ra ý tưởng điều chỉnh phần mềm của mình để sản phẩm vẫn có thể bán được trong khi đại dịch hoành hành”.
Ono cho biết đợt phân phối đầu tiên dự kiến sẽ diễn ra tại Nhật Bản, với 5.000 đến 10.000 mặt nạ trong tháng 12. Những chiếc mặt nạ này sẽ có giá từ 40 đến 50 USD mỗi chiếc. Ono cho biết Donut Robotics sẽ không phát triển ra các thị trường nước ngoài cho tới thời điểm tháng 4 năm 2021, mặc dù đã có những sự quan tâm từ thị trường Anh và Mỹ.
Ono cho biết chip Bluetooth của mặt nạ có thể kết nối với điện thoại thông minh cách xa tới 10 mét. Ông hy vọng chiếc mặt nạ sẽ làm cho việc giãn cách xã hội ở các địa điểm bao gồm bệnh viện và văn phòng trở nên dễ dàng hơn, bằng cách tạo điều kiện để mọi người giao tiếp tốt hơn.

9 điều kỳ lạ chỉ có ở đất nước Nhật Bản
Đất nước Mặt trời mọc giống như một thế giới khác đầy rẫy những hiện tượng khó tin và truyền thống kỳ lạ.
" alt=""/>Nhật Bản làm khẩu trang dịch 8 thứ tiếng, bù đắp thiếu hụt lao động