Làm thế nào để tiết kiệm tối đa nhiên liệu khi lái xe?
2025-05-04 12:47:36 Nguồn:NEWS Tác Giả:Bóng đá View:213lượt xem
Lái xe đã khó,àmthếnàođểtiếtkiệmtốiđanhiênliệukhiláẩm thực việt nam lái xe sao cho tiết kiệm nhiên liệu lại càng khó hơn. Muốn giải quyết vấn đề này, hãy thử tưởng tượng ô tô như “người bạn đồng hành” của bạn.
Di chuyển từ tốn
Giờ cao điểm khiến việc di chuyển gây tiêu hao nhiều nhiên liệu nhất vì liên tục phải đi ở số thấp và thường xuyên phải dừng xe. Thay vì vội vàng nhấn ga và phanh gấp, bạn di chuyển đều, tận dụng lực quán tính và nếu được, nên tìm hiểu trước cung đường mình sẽ đi để lập lộ trình tránh điểm tắc đường và tránh giao thông vào giờ cao điểm.
Trong trường hợp bạn thường xuyên phải tham gia giao thông vào giờ cao điểm hoặc với tốc độ chậm, hãy cân nhắc việc lựa chọn một “người bạn đồng hành” sử dụng công nghệ động cơ dầu hoặc động cơ lái xăng-điện (Hybrid). Điều đó sẽ giúp tiết kiệm nhiều nhiên liệu hơn những chiếc xe chạy bằng xăng thông thường.
Chú ý đến yếu tố thiết kế khí động học
Thiết kế ngoại thất của xe là một trong những tiêu chí hàng đầu mà bạn phải cân nhắc. Những nhà thiết kế xe ô tô luôn nỗ lực trong việc giảm lực cản gió, giúp chiếc xe di chuyển mượt mà nhất, đặc biệt khi bạn di chuyển trên đường cao tốc và cần tăng tốc độ.
Dòng xe EcoSport Hoàn toàn mới của Ford được thiết kế mô phỏng theo hình dáng của giọt nước với những đường cánh gió lượn phía đuôi xe, giúp giảm thiểu gió cuối vào đuôi và giảm sức cản gió, giảm tiêu hao nhiên liệu. Với hệ số lực cản 0.365 cùng thiết kế khí động lực học hàng đầu phân khúc, chiếc xe sẽ là sự lựa chọn hoàn hảo dành cho bạn trên mỗi chặng đường.
Hãy phát huy những ưu điểm sẵn có trên chiếc xe của bạn bằng cách đóng các cửa sổ và cửa số trời, điều này sẽ góp phần làm giảm sức cản của gió; càng ít lực cản, chiếc xe sẽ tiết kiệm được càng nhiều nhiên liệu.
Tự mình đến trường hoặc bố mẹ đón trẻ ngay ở cổng khiến cho bọn trẻ giờ hiếm có những mối quan hệ bạn bè thân thiết. Ảnh: Lam Thanh
Những gã trai phố ngồi cà phê với nhau hôm nay đã lớn lên cùng nhau, có với nhau vô vàn kỷ niệm thuở ấu thơ. Thuở trẻ con đi học, có đứa tốt bụng, có đứa xấu tính, có đứa bị bắt nạt, song không gã nào bây giờ còn nhớ rằng mình đã từng đơn độc khi đến trường. Thuở ấy, bọn trẻ đi học cùng nhau, từ nhà đến trường là con đường mà sự hiểm nguy hay niềm vui sướng dù muốn hay không cũng được chia sẻ cùng nhau.
Ở trường, nếu một đứa trẻ bị bắt nạt, kiểu gì cũng có bạn bè giúp đỡ, can ngăn. Ngoài là bạn học, chúng còn là bạn cùng phố, còn có mẹ cha tối lửa tắt đèn cùng với nhau. Làm sao có chuyện nhìn bạn mình bị bắt nạt mà đứng im cơ chứ?
Lũ trẻ con bây giờ không thế. Chúng đơn độc đến trường trên yên xe máy của mẹ cha và rất ít kỷ niệm với bạn bè. Chúng đến lớp như công chức đi làm, hết giờ cha mẹ đón về, vào các trung tâm học thêm đủ thứ kỹ năng cho tương lai. Hiện tại của chúng, được mặc định là một cuộc chạy đua về phía trước, không có thời gian và không gian vun đắp cho những mối quan hệ trẻ thơ. Lũ trẻ bây giờ có lẽ đang trải qua tuổi thơ bằng cách sống như những bào thai cho đến tuổi dậy thì.
Nhà báo Phạm Trung Tuyến, tác giả bài viết
Con trai tôi may mắn học ở gần nhà, tự đi bộ tới trường. Có hôm tôi đi theo nó, xem bạn bè nó ra sao, xem cái cách nó đến trường thế nào. Nó lầm lũi đi bộ, len qua những vỉa hè chật chội, nghiêng ngó lách qua những hàng xe để qua đường. Đến trường, nó ngồi trên bậc thềm đợi những đứa bạn được bố mẹ đưa đến, hầu hết vừa kịp khi trống trường vang lên. Tôi chợt hiểu vì sao con trai tôi không hay kể với bố về đời sống ở trường, bởi chúng thực không có gì đáng kể.
Tôi nghĩ đến những đứa trẻ bị đánh ở trường. Ai sẽ là người can ngăn, bảo vệ chúng khi bị bắt nạt? Chỉ có thể là bạn bè, để không đứng yên nhìn bạn mình bị làm nhục, để biết xấu hổ khi không thể bênh vực người thân trước kẻ xấu. Song, lũ trẻ sẽ không có những mối quan hệ bạn bè thân thiết khi chẳng có điều gì thực sự cần chia sẻ với nhau. Thậm chí, nếu có, chúng cũng không cần phải tìm nhau, bởi chỉ cần một cái nhắn tin là đủ. Và khi bị bắt nạt, chúng khó lòng cảm nhận được nỗi đau của bạn mình để mà thấy cần phải bênh vực.
Thành phố đã đổi thay, tuổi thơ cũng khác rồi. Mấy gã trai phố vẫn ngồi uống cà phê hàng tuần, kể với nhau những kỷ niệm ấu thơ, điều đã níu giữ sự gắn kết tình cảm của họ qua năm tháng đời người, dù số phận mỗi người mỗi khác. Còn lũ trẻ như con trai tôi, chúng vẫn lớn lên ở phố, nhưng sẽ rất khác. Đôi khi đi cùng cha, nó gặp bạn cùng lớp, những đứa trẻ đưa tay vẫy chào nhau một cái rồi thôi, nhạt nhẽo vô cùng.
Đơn độc đến trường trên yên xe máy của mẹ cha và rất ít kỷ niệm với bạn bè. Lũ trẻ bây giờ có lẽ đang trải qua tuổi thơ bằng cách sống như những bào thai cho đến tuổi dậy thì.