Dù cuộc họp không thể tiến hành, ông Đỗ Việt Hùng - Phó tổng giám đốc FLC vẫn cập nhật cho cổ đông tiến độ loạt dự án dang dở và cho hay họ tiếp tục thực hiện các dự án này.
Tại Quảng Ninh, FLC đã xây 97,5% căn hộ (1.179 căn) ở dự án khu đô thị ở phường Hà Khánh, TP Hạ Long giai đoạn 1. Doanh nghiệp đã thực hiện nghĩa vụ với tỉnh khi thi công đoạn đường lên cầu Cửa Lục 3; nộp tiền sử dụng đất bổ sung cũng như được thẩm định báo cáo nghiên cứu khả thi, phòng cháy chữa cháy. Các hạng mục giai đoạn 2 dự án đang được doanh nghiệp này thi công.
Ngoài khu đô thị này, FLC còn dự án Ninh Dương tại TP Móng Cái. Họ mong muốn tiếp tục được triển khai dự án để thu hồi vốn đầu tư, sau khi đối thoại với cơ quan chức năng tìm hướng tháo gỡ khó khăn.
Tại Hà Nội, FLC đã gia hạn thời gian sử dụng đất cho khu đô thị Đại Mỗ. Tập đoàn gấp rút thi công nút giao để kết nối với đường 70 và hoàn thiện hệ thống kỹ thuật, cảnh quan. Công ty cũng làm việc với UBND TP Hà Nội xin cấp phép triển khai giai đoạn 2.
Tại Quảng Bình, theo ông Hùng, dự án 6 của sân golf FLC Quảng Bình đã được duyệt quy hoạch chi tiết 1/500. Công ty đang lập hồ sơ báo cáo nghiên cứu khả thi công trình, hồ sơ thiết kế, trồng lại phần rừng bị dự án tác động đến. Dự án 1 đã thi công hơn 100 căn thấp tầng, trải nhựa tuyến đường ven biển.
Tập đoàn này cũng hoàn thành 55 căn trong giai đoạn 1 của dự án khu đô thị tại ấp Phú Long, xã Tân Phú Đông, TP Sa Đéc, tỉnh Đồng Tháp. Giai đoạn 2 dự án đang tiếp tục triển khai.
Tại Gia Lai và Kon Tum, ông Hùng cho biết doanh nghiệp tiếp tục hoàn thiện các thủ tục pháp lý dự án để đẩy nhanh thi công, nhằm thúc đẩy hoạt động kinh doanh.
Gần đây nhất, FLC xin đầu tư xây dựng tổ hợp khu du lịch nghỉ dưỡng, vui chơi giải trí và đô thị biển Gio Linh, tỉnh Quảng Trị, tổng vốn đầu tư 20.000 tỷ đồng. Đây là lần đầu doanh nghiệp này xin chủ trương thực hiện một dự án bất động sản quy mô lớn sau khi cựu Chủ tịch Trịnh Văn Quyết bị bắt đầu năm 2022. Tại địa phương này, công ty muốn tiếp tục triển khai dự án nông nghiệp công nghệ cao đã được cấp phép.
Liên quan việc một số lãnh đạo cấp cao rời tập đoàn, ông Đỗ Việt Hùng nói rằng họ nghỉ vì có kế hoạch cá nhân khác, không ảnh hưởng đến hoạt động chung. FLC có phương án để kiện toàn bố máy lãnh đạo. Ông khẳng định các nhân viên cũng như công ty con của tập đoàn "đang nỗ lực hàng ngày duy trì ổn định và lợi ích của các cổ đông".
FLC là tập đoàn hoạt động trong nhiều lĩnh vực như bất động sản, du lịch nghỉ dưỡng, đầu tư tài chính, hàng không. Doanh nghiệp này đã thực hiện được một số quẩn thể nghỉ dưỡng, khách sạn tại Quy Nhơn, Thanh Hoá, Vĩnh Phúc, Quảng Ninh. Năm nay, công ty này đặt kế hoạch doanh thu mảng bất động sản khoảng 1.200 tỷ đồng để có nguồn lực thi công các dự án theo cam kết.
Về lĩnh vực khách sạn, nghỉ dưỡng, doanh nghiệp đặt mục tiêu khai thác vận hành các dự án tại Hạ Long, Sầm Sơn, Quảng Bình và Quy Nhơn. Tập đoàn cũng cho biết sẽ tìm đối tác để đàm phán phương án hợp tác khai thác một số hạng mục tại các dự án này.
" alt=""/>FLC muốn làm tiếp các dự án bất động sản dở dangNhững cô gái đứng sau cửa kính, khoe thân hình nóng bỏng với cử chỉ gợi cảm. Khi có người hỏi chuyện, họ sẵn sàng mở cửa để khách trả giá.
Anh Thắng, một hướng dẫn viên du lịch gốc Việt sống ở Pháp thường xuyên đến Hà Lan chia sẻ: "Ở đây (phố đèn đỏ De Wallen -nv) họ cấm các đoàn đi đông người. Do vậy để vào phố đèn đỏ chỉ nên đi thành từng nhóm từ 3-5 người để tránh sự chú ý của lực lượng an ninh.
Khách đến phố đèn đỏ tuyệt đối không được quay phim, chụp ảnh, nếu để lực lượng an ninh phát hiện sẽ bị đuổi ra khỏi khu phố ngay lập tức".
Tại phố đèn đỏ ở Amsterdam, những cuộc ngã giá được thực hiện công khai. Khi người mua, kẻ bán thoả thuận xong, tấm rèm bên trong cửa kính kéo lại thì cũng là lúc những cuộc mua vui bắt đầu.
"Gái bán hoa" ở đây có đủ màu da, độ cao thấp, gầy béo khác nhau, nhưng đa phần các cô gái đẹp đến từ các nước Đông Âu thường đứng trong các con phố nhỏ. Đây là khu vực được khá đông cánh mày râu tìm đến mua vui.
Dù hoạt động mại dâm được công khai, nhưng khách lần đầu đến Amsterdam được lưu ý phải cẩn thận với chiêu trò của những cô gái “bán hoa” ngay cả khi rèm kính đã đóng lại. Bởi dù đã thoả thuận giá, nhưng nhiều người vẫn phải bỏ ra số tiền gấp hai đến ba lần mới được vui vẻ.
Ở Hà Lan, mại dâm được xem là một nghề nên các cô gái bán hoa được bảo vệ như những người làm nghề bình thường khác. Họ đóng thuế thu nhập và được khám sức khoẻ định kỳ, được pháp luật bảo vệ. Do vậy chỉ cần khách mua vui có hành động bạo hành, ngay lập tức người vi phạm sẽ bị xử lý.
“Chỉ cần khách có hành động bạo hành, ngay lập tức các cô gái bán hoa sẽ bấm nút báo động bên trong phòng và chỉ vài phút sau cảnh sát sẽ có mặt giải quyết”, anh Thắng nói.
Phố đèn đỏ ở Amsterdam không chỉ có dịch vụ “mua phấn, bán hoa” mà còn có bảo tàng bày bán đồ chơi tình dục và những thứ khác về mại dâm.
Chỉ cần bỏ ra 10 EU khách có thể vào trong để tham quan với nhiều hình ảnh sinh động về tình dục. Những búp bê gợi cảm liên quan đến “chuyện ấy” cũng được trưng bày khiến khách tham quan lần đầu chứng kiến phải đỏ mặt.
Đặc biệt những điểm biểu diễn tình dục (sex show) ở Amsterdam luôn thu hút đông người vào xem. Khách chi khoảng 50 EU là có thể vào trong chứng kiến những màn biểu diễn với thời lượng dài khoảng 60 phút.
Bảo tàng tình dục và những màn múa gợi cảm sẽ giúp người xem hiểu được hoạt động thường ngày của các cô gái làm nghề "bán hoa" ở phố đèn đỏ Amsterdam.
Vũ Điệp
" alt=""/>Phố đèn đỏ nhộn nhịp sau Covid, khách mách nhau khỏi mất tiền oanTôi thấy như vậy cũng ổn. Cô ấy là người tốt, lại rất yêu tôi. Trong khi đó, mong mỏi lớn nhất trước lúc "nhắm mắt xuôi tay" của bố tôi đã được hoàn thành. Như thế là vẹn cả đôi đường, ai cũng cảm thấy hài lòng.
Vợ chồng tôi đều là những người giản dị, có tính cách hiền lành. Cuộc sống hôn nhân vì thế mà trôi qua êm đềm. Chúng tôi thậm chí còn chưa từng cãi nhau.
Có thể ban đầu, tôi không yêu vợ mình, nhưng tôi thực sự luôn tôn trọng cô ấy. Tôi nghĩ chắc đời này, tôi không thể tìm được ai tốt hơn cô ấy. Vợ bao dung với tôi, chăm sóc từng bữa cơm, giấc ngủ cho tôi. Cô ấy nữ tính, nhẹ nhàng và yêu thương, quan tâm tới tất cả thành viên trong gia đình tôi.
Vợ tôi tốt đến nỗi... tôi không dám nói điều gì làm cô ấy buồn (Ảnh minh họa: TD).
Tôi sẽ không bao giờ quên được quãng thời gian bố tôi đau ốm, nằm liệt giường, cô ấy đã không ngại vất vả, chăm sóc người bệnh như thế nào. Đến lúc bố tôi qua đời, cô ấy cũng là người lo lắng, quán xuyến mọi việc trong đám tang.
Từ ngày cô ấy về làm dâu, mẹ tôi gần như không phải động tay động chân vào việc gì. Cơm nước, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa..., cô ấy đều vui vẻ làm hết. Họ hàng nhà tôi có vấn đề gì, cô ấy sẽ thường xuyên hỏi thăm, cố gắng giúp đỡ. Chính vì vậy, mẹ tôi và cả gia đình tôi, ai cũng quý mến cô ấy.
Dẫu biết là vợ sống quá tốt, tôi luôn biết ơn và không ngại khen vợ trước mặt mọi người, tuy nhiên tôi chưa bao giờ cảm thấy thực sự rung động trước cô ấy. Tôi cũng không mấy thích thú chuyện vợ chồng thân mật, gần gũi.
Thời gian gần đây, khi đi nhậu với bạn bè, tôi thường xuyên được nghe chuyện gia đình của họ, rằng hồi xưa tán tỉnh vợ thế nào, về sống với nhau ghen tuông, cãi vã ra sao... Bỗng dưng, tôi thấy mình như ở thế giới khác. Tôi đã cưới vợ 10 năm nhưng sao tôi chưa từng có câu chuyện hay cảm nhận tương tự.
Vợ chồng tôi luôn tôn trọng nhau, có cách ứng xử phù hợp. Ai nhìn vào cũng thấy gia đình tôi hạnh phúc vì cả hai không bao giờ to tiếng, cãi vã hay ghen tuông. Tuy nhiên, theo các ông bạn của tôi, tình yêu phải có đủ cung bậc cảm xúc mới hấp dẫn. Vợ chồng tôi như vậy là vì có quá ít tình cảm dành cho nhau.
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi thấy các bạn nói có ý đúng. Tôi thấy vợ quá tốt, nhưng bảo có yêu lắm không thì không. Vợ được đồng nghiệp nam nào chở về hay đi công tác nhiều ngày, tôi cũng không mấy bận tâm, hoàn toàn chưa từng nghĩ đến chuyện ghen tuông, tức giận. Giữa chúng tôi đúng là chỉ có những chuẩn mực, trách nhiệm giữa vợ chồng, chứ không phải tình yêu.
Bấy lâu nay, tôi cứ nghĩ cuộc sống của mình ổn, hóa ra không phải cho đến lúc tôi gặp em. Em là đồng nghiệp mới đến cơ quan, làm cùng phòng tôi. Nhìn gương mặt xinh đẹp ấy, nhìn cách em thuyết trình dự án rất tự tin, nhìn cách em giao tiếp khéo léo với mọi người, tôi hoàn toàn bị chinh phục.
Không biết bao nhiêu lâu rồi, tôi mới cảm thấy tim mình đập nhanh, loạn nhịp như vậy. Một lần, nhìn thấy em gọt hoa quả bị dao cắt vào tay chảy máu, tôi cuống hết cả lên, xót xa cho em vô cùng. Hay khi thấy em được thăng chức, tôi hạnh phúc như thể đó là mình.
Tôi nhận ra, đây mới là yêu, thứ cảm giác 10 năm qua tôi chưa từng có với vợ mình. Tôi chỉ cưới cô ấy vì nguyện vọng lúc sắp mất của bố.
Càng ngày, cảm xúc trong tôi càng mãnh liệt. Tôi chỉ muốn hàng ngày mau chóng đi làm để được gặp em. Tôi biết bản thân như này là rất sai, nhưng tôi cũng chưa bao giờ dám đi quá giới hạn. Với tôi, mỗi ngày được nhìn ngắm người con gái ấy, thế là đủ.
Từ ngày biết em, tôi cảm thấy mình quá tẻ nhạt, cuộc hôn nhân này quá vô vị. Tôi chưa bao giờ dám nói ra cảm xúc thật của mình, chưa bao giờ dám sống vì mình. Mọi thứ cứ diễn ra bình bình, không có cao trào cảm xúc yêu - ghét, không gì cả.
Tôi dĩ nhiên không dám nói điều này với bất cứ ai, chỉ một mình gặm nhấm sự đau khổ, buồn chán. Nghĩ về bản thân, tôi buồn lắm, rất buồn. Cụm từ "ly hôn" cứ mãi quẩn quanh trong đầu tôi.
Tôi không biết có phải mình đang bị "cảm nắng" nữ đồng nghiệp quá đà không? Hay đây chính là thời khắc báo hiệu cho tôi biết, tôi nên thay đổi cuộc đời mình để được sống hạnh phúc một lần. Nhưng như thế có quá bất công với người vợ tần tảo suốt 10 năm qua của tôi không?
Theo Dân Trí