Ngoài ra, vì được học các môn chuyên ngành hoàn toàn bằng tiếng Anh, từ năm thứ hai, sinh viên bắt buộc phải có chứng chỉ IELTS từ 5.5 trở lên hoặc chứng chỉ tiếng Anh B2 mới đủ điều kiện tiếp tục theo học.
“Nếu không đạt tiêu chuẩn này, các em buộc phải bảo lưu cho đến khi đủ điều kiện về ngoại ngữ mới được học tiếp. Song thực tế, đa số sinh viên trước khi vào trường đều đã đạt IELTS trên 5.0”, ông Phi nói.
Đến khi làm khóa luận tốt nghiệp, sinh viên cũng phải thực hiện và bảo vệ khóa luận hoàn toàn bằng tiếng Anh.
Ông Phi khẳng định, việc đánh giá sinh viên bằng điểm số tại trường “rất công bằng, minh bạch, không có chuyện cho/xin điểm”.
“Không ai có thể can thiệp vào điểm số ngoài năng lực thực sự của chính sinh viên. Do đó, phần lớn sinh viên của trường đều tốt nghiệp loại khá; rất ít em xếp loại giỏi và xuất sắc”.
Dẫu vậy, hiệu trưởng Trường Quản trị và Kinh doanh cho hay, dù sinh viên tốt nghiệp loại khá nhưng với các kỹ năng nghề nghiệp đã được trang bị trong trường, các em không sợ thất nghiệp.
“Trong suốt 4 năm theo học tại trường, nhà trường cũng rất chú trọng đến việc phát triển trí tuệ cảm xúc của mỗi sinh viên. Trí tuệ cảm xúc sẽ giúp các em có thể giao tiếp tốt, biết kìm chế cảm xúc của bản thân, biết đánh giá chất lượng của đối tác, đối thủ cạnh tranh và biết ứng xử thông minh trong các trường hợp cần sự khéo léo...
Cũng nhờ những điều này, hầu hết sinh viên sau khi tốt nghiệp đều không cần đến sự hỗ trợ việc làm từ nhà trường, bởi thực tế các em đã có rất nhiều lựa chọn”, PGS.TS Hoàng Đình Phi chia sẻ.
![]() |
Kim Ngân
" alt=""/>Học tiếng Anh: 7 cụm động từ với từ 'look'Thỉnh thoảng muốn gần gũi, anh lại sang phòng tìm tôi. Giải quyết xong nhu cầu sinh lý, anh lại bỏ mặc tôi ngủ một mình. Cảm giác vợ chồng chẳng yêu thương gì nhau, như hai người xa lạ.
Tôi có chồng mà vô cùng cô đơn. Mỗi lần nhìn thấy chồng, tôi chỉ ghét cay ghét đắng, không còn chút tình cảm.
Chuyện vợ chồng đi đến bế tắc như thế này là điều tôi không mong muốn. Hơn 2 năm trước, lúc tôi sinh con thứ hai, anh bắt đầu có những biểu hiện lạ, thích sang phòng con ngủ riêng.
Ba tháng sau sinh, tôi tìm mọi cách hâm nóng tình cảm thì chỉ nhận về sự lạnh nhạt của chồng. Tôi nhẹ nhàng trò chuyện, tìm hiểu nhưng anh tìm cách tránh né, không muốn tâm sự.
Đến lúc tôi căng thẳng, anh gượng gạo nói mình bị yếu sinh lý, chán chuyện chăn gối. Tôi thấy lạ, bởi anh không có biểu hiện rõ ràng, khuyên đi khám bệnh thì từ chối.
Từ đó, tôi không dám đòi hỏi, sợ anh tủi thân. Chuyện sinh hoạt vợ chồng đều tùy vào nhu cầu của anh, lúc nào cần thì anh sang phòng tìm tôi.
Dù tôi chấp nhận cô đơn ngay cả khi có chồng cạnh bên nhưng dần dà, tôi phát hiện anh không giống người bị yếu sinh lý.
Tôi mang câu chuyện vợ chồng không chung giường, ít nói chuyện cùng nhau lên nhóm mạng xã hội dành cho các chị em.
Các chị em phân tích điểm bất thường của chồng tôi, rồi kết luận có khả năng anh ấy ngoại tình. Thấy mọi người nói cũng có lý, tôi âm thầm theo dõi các hoạt động của chồng.
Cuối tuần trước, tôi giả vờ đưa các con về ngoại chơi. Sau đó, tôi lén về nhà, trốn sau chiếc rèm cửa trong phòng của chồng.
Vài phút sau, anh bước vào phòng, vừa đi vừa huýt sáo rất vui vẻ. Anh thả mình lên chiếc giường nệm, lấy điện thoại trên bàn và bắt đầu nhắn tin cho ai đó.
Ngay lập tức, màn hình điện thoại của anh hiện lên bức ảnh khỏa thân của một người phụ nữ. Xem xong ảnh, anh ghé miệng vào điện thoại, gửi tin nhắn thoại cho người đó.
Những câu khẩu dâm khiến tôi rùng mình, kéo thật mạnh chiếc rèm cửa, bỏ chạy ra khỏi phòng.
Tôi chạy thật nhanh ra ngoài, một mạch đi về nhà mẹ đẻ. Chồng gọi điện thoại liên tục nhưng tôi chuyển máy sang chế độ im lặng, không nghe.
Tôi chẳng muốn tìm hiểu thêm chuyện vừa xảy ra là anh ngoại tình hay thú vui biến thái. Cay đắng cứ thế dâng lên khiến cổ họng tôi nghẹn lại.
Có lẽ, tôi phải ly hôn thôi…
Độc giả giấu tên