Đó là những chữ cái đầu tiên chàng trai người Kon Tum đặt bút viết lên giấy kể từ khi cậu bỏ dở lớp 1 cách đây 17 năm.Chính xác là chưa hết một học kỳ, Hải đã bỏ học. Tất cả những gì có trong đầu Hải là bảng chữ cái 29 chữ và cách ghép một số vần đơn.
“Hồi đó, tôi còn trẻ con đâu biết gì. Thấy bạn bè trêu chọc, kỳ thị nên tôi không muốn đi học nữa” - Hải bùi ngùi kể về lý do thất học.
Nhưng chỉ sau một vài năm, chỉ vì thích thú với mấy cuốn truyện tranh mà anh trai mang về, Hải đã tự mày mò để đọc chữ thành thạo. Nhưng Hải chỉ biết đọc mà không hề biết viết cho đến 17 năm sau - khi ra Hà Nội học nghề.
 |
Khuôn mặt của Hải (thứ 3 từ trái sang) bị biến dạng sau tai nạn bỏng lửa lúc 6 tháng tuổi. |
Cuộc đời Hải cho đến năm 22 tuổi là những ngày tháng dài thu mình trong nhà. Ngoài phụ ba mẹ bán hàng tạp hoá, cậu chỉ có mỗi 2 việc ăn và ngủ. Bi kịch đến với Hải từ lúc cậu còn quá nhỏ, đến mức cậu không thể nhớ được rằng mình đã từng là một đứa trẻ bình thường.
Sáu tháng tuổi, trong một khoảnh khắc ngoài tầm mắt của người lớn, Hải bị ngã vào bếp lửa đang cháy đỏ rực, khiến cả khuôn mặt, ngực, tay cậu bé sơ sinh lúc đó bị bỏng nặng.
Hải được bố mẹ đưa đi khắp các bệnh viện lớn, nhỏ chạy chữa. Nhưng tổn thương quá nặng khiến khuôn mặt cậu bé sinh năm 1994 biến dạng. Phần da mặt Hải trùm lấy đôi mắt, chiếc mũi và đôi môi không còn hình dáng vốn có. Cả khuôn mặt cậu bị dính liền vào phần da cổ khiến cái đầu luôn chúc xuống dưới. Bất cứ ai nhìn vào Hải cũng đều cảm thấy xót xa.
Giống như một đứa trẻ bị khuyết tật bẩm sinh, Hải lớn lên trong sự tự ti, sợ hãi và mông lung về cuộc đời mình. Nhiều lần, Hải nghĩ tới cái chết. Cũng có khi Hải thầm trách ba mẹ - những người đã lơ là trong phút chốc để rồi cả cuộc đời cậu phải gánh bi kịch.
“Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của một đứa trẻ. Sau này khi trưởng thành hơn, tôi nghĩ rằng cuộc đời ai rồi cũng sẽ gặp những điều mình không mong muốn. Có thể ông trời muốn tôi làm một người khác thường. Có thể, nếu không gặp tai nạn, sẽ không có tôi của ngày hôm nay”.
 |
Năm 2017, Hải được học nghề bếp ở Hà Nội. |
Không đến trường, Hải lớn lên cùng với nỗi cô đơn. Người bạn thân duy nhất của Hải là một cậu bé câm, điếc gần nhà. Họ cùng nhau thả diều, bắt dế suốt tuổi thơ không một ngày đến trường.
Một ngày, hai đứa trẻ nghèo được lên thành phố chơi. Cả hai đi qua và trầm trồ trước một tiệm bánh ngọt đầy những chiếc bánh đẹp đẽ và ngon mắt - thứ quà xa lạ với 2 cậu bé quê ngày ấy. Cậu bạn câm điếc dành dụm mãi số tiền để đến ngày sinh nhật của mình, rủ bạn thân ra tiệm bánh mua một chiếc bánh kem.
Nhưng khi cả hai bước vào cửa hàng sang trọng kia, nhìn trang phục và bộ dạng của 2 đứa trẻ, chủ tiệm đã đuổi chúng đi ngay tức khắc. Họ nghĩ chúng là những đứa trẻ ăn xin.
Một đứa trẻ câm điếc, một đứa trẻ có khuôn mặt dị dạng - không ai kịp lên tiếng thanh minh. Hình ảnh chiếc bánh kem ở mãi trong tâm trí Hải từ đó. Cậu ước, một ngày nào đó cậu có cả một tiệm bánh ngọt để mời bạn mình.
Năm 2016 - năm Hải 22 tuổi, thông qua một tổ chức từ thiện, Hải được chọn sang Đức thực hiện ca đại phẫu. Ở Bad Kreuznach, Hải được đùm bọc và yêu thương bởi những người Đức gốc Việt, được chăm sóc tận tình bởi các y bác sĩ. Sáu tháng ở đây là quãng đời mà có lẽ cậu sẽ không bao giờ quên.
Sau ca đại phẫu đầu tiên, Hải hôn mê suốt 21 ngày. Đổi lại, sự tận tình của các y bác sĩ người Đức đã giúp cậu vơi bớt nỗi sợ hãi và cô đơn.
Nước Đức cách Kon Tum của Hải hơn 9.000km, nhưng ở đó có cả những bản nhạc Việt mà các y tá bật cho cậu nghe khi nhớ nhà, có những câu tiếng Việt vụng về mà mọi người cố gắng học theo để nói cho cậu vui… Ở đó cũng có mẹ Mỹ Nga - người mà Hải nói rằng nếu không có mẹ, sẽ không có Hải ngày hôm nay. Tất cả khiến chàng trai 22 tuổi hiếm khi bước chân ra khỏi nhà bỗng dưng thấy mình không hề bị cuộc đời hắt hủi.
Trải qua hơn chục ca phẫu thuật trong suốt 6 tháng, Hải quay về Việt Nam với khuôn mặt đã được tách ra khỏi phần da ngực. Nói về sự khác biệt sau những chuyến đi này, Hải tổng kết: “Nhiều lắm, trước kia nó dính hết vào với nhau không à”.
 |
Sau ca phẫu thuật đầu tiên ở Đức, Hải tỉnh dậy sau 21 ngày hôn mê. |
Đến năm 2017, một lần nữa cuộc đời Hải như lật sang một trang mới. Cậu được giới thiệu đến với KOTO - một tổ chức phi lợi nhuận chuyên nhận dạy nghề cho các bạn trẻ có hoàn cảnh khó khăn.
Trong 2 năm ở Hà Nội, Hải được dạy nghề bếp và nhiều kỹ năng sống xa lạ với một đứa trẻ không được đến trường. Đây cũng là nơi cậu bắt đầu được học viết chữ sau 17 năm chỉ biết đọc. “Có những hôm tôi tập viết đến 1-2 giờ sáng”.
Nhớ về những ngày tháng đó, Hải thấy biết ơn và tràn đầy hạnh phúc. Lần đầu tiên, cậu được sống giữa nhiều người đến vậy, nhất lại là những người giống mình.
“Họ không có khuôn mặt khác thường giống như tôi, nhưng họ cũng có những bất hạnh riêng giống tôi. Tôi không cảm thấy mình bị kỳ thị hay lạc lõng khi ở đây”.
Sau 2 năm vừa học vừa thực hành, Hải tốt nghiệp và làm bếp 2 năm nữa cho một nhà hàng ở TP.HCM. Hiện tại, chàng trai 27 tuổi đã về Kon Tum được khoảng 6 tháng. Hải mở một tiệm bánh ngọt kết hợp đồ uống ở con phố nhỏ quê mình. Cậu nói, tiệm bánh của cậu sẽ là một món quà mới mẻ cho những đứa trẻ quê.
 |
Tiệm bánh của Hải - nơi cậu vừa là nhân viên phục vụ vừa là ông chủ. |
Với nhiều người, nó có thể không phải là thứ gì ghê gớm, nhưng với một người khác thường như Hải tự nhận, đó là một nỗ lực vươn lên phi thường. Hải đặt tên cho nó là Sunhouse, nghĩa là Ngôi nhà Mặt trời, nghĩa là bất cứ ai đến đây cũng được chào đón nồng ấm như ở nhà mình.
Nguyễn Thảo
Ảnh: Nhân vật cung cấp

Chàng trai tật nguyền dùng mạng xã hội để giúp người nghèo
Năm Phi mới 3 tuổi, một người đàn ông tâm thần xông vào nhà chém loạn xạ. Mẹ và chị gái bị thương, riêng Phi bị chém đứt lìa chân trái.
" alt=""/>Tiệm bánh phố núi của cậu bé 'mặt sẹo' từng được sang Đức phẫu thuật

"Đây là con gái lớn của tôi", người phụ nữ 30 tuổi giới thiệu về một con búp bê có mái tóc màu đỏ tím được buộc nửa đầu trông hơi giống cô.
Gong mô tả mình là bà mẹ của 20 "đứa trẻ". Tuy vậy, cô không vi phạm bất kỳ quy định nào của chính sách kế hoạch hóa gia đình ở Trung Quốc vì tất cả con gái, con trai của Gong đều là BJD (Ball Jointed Doll) - búp bê khớp cầu cao 10-70 cm và có làn da làm từ nhựa thông.
"Những con búp bê này mang vẻ đẹp thuần khiết", Gong nói với Sixth Tonevề lý do cô "phát cuồng" vì loại đồ chơi này.
 |
Bộ sưu tập búp bê BJD của Gong Xin. |
"Hội phụ huynh" trên Weibo
BJD được thiết kế tỉ mỉ đến từng bộ phận, chi tiết nhỏ, song đặc trưng bởi một chiếc đầu và cặp mắt quá khổ. Các khớp cầu khiến búp bê trở nên linh hoạt trong vận động, có thể đeo rất nhiều loại phụ kiện.
Loại đồ chơi này được thương mại hóa ở Nhật Bản và ngày càng phổ biến ở Trung Quốc sau khi công ty búp bê BJD nội địa đầu tiên được thành lập vào năm 2005.
Những người sưu tầm BJD tự nhận mình là các "ông bố", "bà mẹ" có cả "hội phụ huynh" trên Weibo. Trong một nhóm như vậy có tên Waquan Dongniang, hay Doll Mom Hideout, hơn 30.000 thành viên thảo luận về cách thay thế mắt, sửa mũi và nơi mua quần áo chất lượng cho búp bê.
 |
Một con búp bê thuộc về khách hàng của Gong. |
Gong nói hầu hết người sưu tập BJD là phụ nữ trẻ tuổi, chưa lập gia đình. Họ nói về quyền sở hữu búp bê như thể đang nuôi dạy những đứa trẻ thực sự, mô tả thời gian chờ đợi kéo dài hàng tháng sau khi đặt hàng một con búp bê thủ công là "thời kỳ mang thai" và thời điểm nhận hàng là "sự chào đời của con cái".
Gong thường mặc quần áo cho búp bê yêu thích nhất của mình theo thời tiết: quần áo rộng vào mùa hè, khăn quàng cổ dày vào mùa đông. Đôi khi cô đăng ảnh "con gái lớn", Laia, đang ngủ trên bàn hoặc ngồi trên một tảng đá trong các chuyến đi.
Ngoài đầu tư trang phục cầu kỳ, một số nhà sưu tập khác còn kể những câu chuyện phức tạp hơn về búp bê của họ. Những người này sẽ gặp gỡ các "bậc phụ huynh" khác để "con cái" có thể giao lưu, kết bạn.
"Nhiều người trong chúng tôi đã phải chịu áp lực trong hai năm qua. Vì vậy, chúng tôi đang tìm kiếm thứ gì đó để có thể nương tựa về mặt cảm xúc", Gong lý giải về xu hướng sưu tập búp bê cũng như sự kết nối của cộng đồng BJD trong những năm gần đây.
Thú vui đắt đỏ
Những người trẻ đang bỏ ra số tiền không nhỏ cho sở thích sưu tập BJD, loại đồ chơi đắt hơn nhiều so với búp bê thông thường. Dollzone, một công ty BJD của Trung Quốc với 175.000 người theo dõi trên trang thương mại điện tử Taobao, bán những con búp bê cao 30 cm với giá khoảng 800 NDT (125 USD).
Quần áo, các bộ phận cơ thể có thể thay đổi và đồ trang điểm cũng rất tốn kém. Trang điểm - hay nói đúng hơn là sơn - có thể mang lại cho một con búp bê vẻ ngoài chân thực và cá tính hơn. Lớp sơn không chỉ có phấn mắt và son môi mà còn bao gồm tóc, sẹo và thậm chí là các đường màu xanh mờ nhạt trông giống như tĩnh mạch.
Năm ngoái, khi công việc phụ trách bảo tàng của Gong bị gián đoạn bởi đại dịch Covid-19, cô bắt đầu trở thành một thợ make up BJD. Hiện cô nhận được khoảng 20 đơn đặt hàng/tháng, mang lại khoản thu nhập phụ và tạo được uy tín trong cộng đồng chơi búp bê.
Trong studio của mình, Gong trang trí các bức tường bằng những yêu cầu viết tay của khách hàng. Một ghi chú của khách yêu cầu Gong "cạo nhẹ phần lông mày" búp bê để phản ánh câu chuyện "đứa trẻ" là một người lính đã sống sót sau những trận chiến khó khăn.
"Mỗi BJD đều có câu chuyện của riêng mình: Họ sống trong một thế giới với những nhân vật được tạo dựng khéo léo và liên tục trải qua những khúc cua khó lường", Gong nói.
 |
Bàn làm việc của Gong Xin tại nhà riêng ở Thượng Hải. |
Xuejie, một trong những khách hàng của Gong, cho biết cô đã chi khoảng 3.000 NDT cho mỗi con búp bê của mình. Người phụ nữ này nói thêm hầu như không người thân, bạn bè hay đồng nghiệp nào ủng hộ sở thích này của cô.
"Họ cảm thấy sợ khi liên tưởng đến những bộ phim kinh dị nổi tiếng xoay quanh búp bê ma quái, chẳng hạn như 'The Conjuring'. Bạn trai tôi cũng không thích BJD nhưng tôi chẳng bận tâm đến điều đó", Xuejie nói.
Cộng đồng BJD chưa quá lớn mạnh song cũng bắt đầu có sự phân chia rạch ròi. Những người mua búp bê không có thương hiệu bị xa lánh và bị coi là đẳng cấp thấp. Còn những người có đủ khả năng mua búp bê đắt tiền sẽ được hưởng địa vị cao hơn.
Wu Weiwei, sinh viên 19 tuổi và là nhà sưu tập BJD, nói với Sixth Tone rằng sự phân chia này là bất hợp lý. "Đôi khi những con búp bê bình dân còn đẹp hơn hàng hiệu, nhưng các thành viên rất khó thừa nhận điều đó".
Tuy vậy, Wu sẽ không để những cuộc cãi vã làm ảnh hưởng đến niềm vui của mình. Từng học về hoạt hình và phác thảo, Wu cho biết điều cô thích nhất ở búp bê của mình là nó có gương mặt khá giống cô: lông mày hình lá liễu và phấn mắt lấp lánh mềm mại. "Búp bê cũng thể hiện bản sắc của người sở hữu chúng", Wu nói.
Theo Zing

Những nàng 'búp bê sống' nổi tiếng trên mạng
Những hot girl như Angelica Kenova, Alina Kovalevskaya và Valeria Lukyanova nổi tiếng khi theo đuổi hình tượng búp bê Barbie, đều có phong cách táo bạo, gợi cảm.
" alt=""/>Thế giới của những người chăm búp bê như con ở Trung Quốc