Trong một video, chủ xe đã gọi vào số SIM trên xe và âm thanh bên trong xe được truyền tới điện thoại của anh mà không có dấu hiệu nào xuất hiện trên màn hình cảm ứng hay màn hình kỹ thuật số, cho thấy có cuộc gọi đang diễn ra.
Đáng lo ngại hơn là dường như không có cách nào ngắt cuộc gọi từ phía chiếc xe. Dấu hiệu duy nhất cho thấy có cuộc gọi là hệ thống âm thanh trên xe bị tắt và ngay cả khi tài xế tắt máy, cuộc gọi vẫn tiếp tục.
Vào tháng 1/2023, một bài viết đăng trên trang CarExpert cũng từng đề cập vấn đề này. Một chủ xe cho biết, không thể ngắt cuộc gọi chuyển hướng từ ô tô, ngay cả bằng cách mở ứng dụng điện thoại hoặc ấn vào nút tắt cuộc gọi trên vô-lăng. Thậm chí ngay cả khi tắt mạng di động, cuộc gọi vẫn có thể được thực hiện. Vì vậy tôi nhận thấy không có cách gì để một chủ xe BYD Atto 3 ở Australia, có được sự riêng tư trong chính chiếc xe của mình nếu như ai đó muốn theo dõi họ.
Mối lo ngại về những chiếc ô tô Trung Quốc là “máy do thám” ngày càng tăng. Nhiều cảnh báo đã được đưa ra.
Ngày 23/9 vừa qua, Bộ Thương mại Mỹ đã đề xuất cấm sử dụng phần mềm và phần cứng của Trung Quốc, trên các xe kết nối lưu thông tại Mỹ. Do lo ngại về an ninh quốc gia. Quy định dự kiến buộc các hãng sản xuất ô tô lớn của Mỹ phải loại bỏ phần mềm và phần cứng của Trung Quốc ra khỏi các phương tiện giao thông ở Mỹ trong những năm tới, đồng thời sẽ ngăn các nhà sản xuất ô tô Trung Quốc thử nghiệm xe tự lái trên đường phố Mỹ. Động thái này của Mỹ có khả năng sẽ ngăn chặn tất cả các ô tô từ Trung Quốc xâm nhập vào thị trường nước này.
Washington đã bày tỏ những lo ngại về việc các công ty Trung Quốc thu thập dữ liệu từ người điều khiển phương tiện giao thông và hạ tầng ở Mỹ thông qua các xe kết nối, cũng như nguy cơ thao túng các xe được kết nối với Internet và hệ thống định vị. Hồi tháng 2, Nhà Trắng đã yêu cầu điều tra về những mối nguy hiểm tiềm tàng này.
Khi các đối thủ nước ngoài xây dựng phần mềm để chế tạo một chiếc xe có nghĩa là nó có thể được sử dụng để giám sát, có thể được điều khiển từ xa, đe dọa đến quyền riêng tư và sự an toàn của người Mỹ trên đường phố, Bộ trưởng Thương mại Mỹ Gina Raimondo nhận định. Còn cố vấn an ninh quốc gia Nhà Trắng Jake Sullivan tuyên bố, Mỹ có nhiều bằng chứng cho thấy Trung Quốc cài phần mềm độc hại vào hạ tầng quan trọng của nước này. Với hàng triệu phương tiện lưu thông trên đường, mỗi phương tiện có tuổi thọ từ 10 đến 15 năm, thì nguy cơ gián đoạn và phá hoại tăng lên đáng kể, ông Sullivan cho biết.
Vào cuối năm ngoái, Chính phủ Anh đã cảnh báo, những công nghệ tích hợp trong ô tô điện của Trung Quốc, có thể được sử dụng để thu thập lượng thông tin khổng lồ, bao gồm dữ liệu vị trí, các bản ghi âm và cảnh quay video, đồng thời chúng có thể bị can thiệp từ xa và thậm chí bị vô hiệu hóa.
Trung Quốc đang đi trước, tất cả những ưu thế tưởng chừng không liên quan, đang hội tụ vào những chiếc xe điện thông minh. Trung Quốc đã quen với việc xử lý hàng tỷ terabyte dữ liệu mỗi ngày. Từ dữ liệu của các mẫu xe điện Trung Quốc lăn bánh đường phố Mỹ, họ có thể tạo ra bức tranh phức tạp của cả khu vực lân cận, thậm chí các căn cứ quân sự trong đô thị, hay lịch trình của một bộ trưởng Nội các...
Nhiều năm nay Trung Quốc đã phát triển ngành công nghiệp xe hơi rất mạnh mẽ. Hiện Đông Nam Á, Trung Đông và châu Âu đang là thị trường xuất khẩu chính của ô tô Trung Quốc.
Ô tô Trung Quốc ngày càng thể hiện rõ tham vọng tại thị trường Việt Nam. Năm 2023 và 2024 một loạt hãng xe Trung Quốc đã gia nhập thị trường Việt Nam và sắp tới sẽ có thêm các hãng xe mới. Giới chuyên môn nhận xét, xe điện Trung Quốc sẽ là sản phẩm chiến lược tiếp cận thị trường Việt Nam.
Theo lộ trình của Chính phủ, đến năm 2040, sẽ hạn chế tiến tới dừng sản xuất, lắp ráp và nhập phương tiện sử dụng nhiên liệu hóa thạch. Như vậy, nhu cầu về ô tô điện sẽ tăng mạnh, thị trường rất tiềm năng, điều này trở nên hấp dẫn với các doanh nghiệp ô tô Trung Quốc. Khi ô tô điện Trung Quốc tràn vào Việt Nam ngày càng nhiều thì nỗi lo về những “chiếc máy dọ thám 4 bánh” cũng tăng lên.
Theo Diễn đàn doanh nghiệp
" alt=""/>Ô tô điện Trung Quốc bị tố nghe lén người dùng![]() | ![]() |
Tùng Dương và Tăng Duy Tân đến Ủy ban MTTQ phường Khương Đình ủng hộ.
Sáng 15/9, ca sĩ Tùng Dương đã vào Bệnh viện Bạch Mai để trực tiếp thăm hỏi 25 nạn nhân của vụ hoả hoạn. Những câu chuyện ám ảnh và đau lòng được những người trong cuộc kể lại khiến Tùng Dương vô cùng xúc động.
"Tôi có trò chuyện nhanh với một số nạn nhân và càng nghe càng chia sẻ với những mất mát mà họ phải trải qua. Có một anh kể khi hoả hoạn ập đến vợ chồng anh có 3 người con, bé nhỏ nhất 27 tháng tuổi… Trong quá trình di chuyển, một bé gái con anh chị chạy theo bố mẹ nhưng bị thất lạc nên sau đó qua đời. Nỗi đau lạc mất con trong tình huống éo le sẽ khiến anh ám ảnh không biết bao giờ mới nguôi ngoai.
![]() | ![]() |
Tổng số tiền tôi cùng Tăng Duy Tân và những người bạn thân thiết âm thầm ủng hộ là 370.300.000 VNĐ. Con số tuy không lớn nhưng là sự chia sẻ của chúng tôi với những người đã và đang phải đối diện với mất mát và tổn thương từ sau vụ hoả hoạn. Mong rằng những người ở lại sẽ sớm vượt qua nỗi đau này", ca sĩ Tùng Dương cho biết.
Thông tin mới VietNamNet nhận được, vợ chồng diễn viên Phương Oanh - Shark Bình cũng chuyển tiền ủng hộ, chia sẻ nỗi đau với người dân sống tại khu chung cư bị cháy ở Hà Nội. Cụ thể, Phương Oanh ủng hộ 20 triệu đồng, còn ông xã gửi đến 50 triệu đồng.
MC Diệp Chi bày tỏ đau xót trước nỗi đau người dân ở vụ cháy chung cư đã phải chịu đựng, cô ủng hộ 50 triệu đồng. Ca sĩ Nhật Tinh Anh cũng ủng hộ 20 triệu đồng nhằm xoa dịu những đau thương, mất mát cho các nạn nhân.
Vừa sáng sớm, đúng giờ ngủ ngon nhất của dân làm quán, bỗng chuông cửa reo liên hồi. Vừa kịp mở cửa, cả chục cảnh sát xộc thẳng vào từng phòng, súng ống lăm lăm trong tay.
Sau khi đọc lệnh khám nhà họ lục lọi, săm soi từng quyển sách trên giá, đệm ghế salon, đến thùng gạo góc nhà. Lục chán, họ còng tay tôi đưa ra quán. Lại lục lọi tìm kiếm từ cửa hàng đến tầng hầm nhà kho. Rồi họ đưa tôi ra xe, tay tôi nằm trong khoá số 8 mà vẫn hai cảnh sát hai bên. Đến nhà tù, họ đưa tôi qua gần chục các loại cổng sắt cài khoá nghiêm ngặt mới đến phòng tạm giam này.
Tôi biết mình bị bắt oan. Nhưng tôi cũng hiểu, không phải sự oan sai nào cũng được làm sáng tỏ. Và ngay cả muốn được sáng tỏ cũng cần có thời gian. Vậy là tôi sẽ nằm ở đây, ở nhà tù này chưa biết đến bao giờ.
Trong khi vợ tôi đang bụng mang dạ chửa, thằng con lớn mới học lớp 10, lại cửa hàng đang đông khách phải đóng cửa. Chưa kể bao dự định tốt đẹp trong tương lai bỗng chốc tan thành mây khói. Nghĩ đến đó lòng tôi ngổn ngang bao xót xa. Tôi phải quay mặt vào trong tường giấu đi những giọt nước mắt ứ trào ra không thể kìm nén.
Đang lúc ngậm ngùi, có tiếng mở cửa phòng giam. Một cảnh sát mặc sắc phục xuất hiện. Anh ta gọi tên tôi. Tôi líu ríu bước theo anh ta, bụng bảo dạ, chắc họ đưa tôi đi lấy cung.
Viên cảnh sát dẫn tôi vào một phòng rộng, sáng choang như một studio ảnh. Họ bắt tôi đứng vào giữa những đèn đóm soi tận mặt nhoay nhoáy chụp mọi góc cạnh. Rồi họ bôi mực vào cả 10 đầu ngón tay điểm chỉ như đánh dấu tội phạm nguy hiểm khiến tôi càng hoang mang, ngao ngán.
“Nhất nhật tại tù thiên thu tại ngoại” quả không sai. Chỉ vài tiếng trong tù mà như dài vô tận. Tôi dư thời gian nghĩ đủ chuyện trên đời mà không thể nghĩ cách ra khỏi nơi này. Đúng lúc tuyệt vọng nhất lại có tiếng mở khoá. Tôi nghĩ họ gọi người khác. Nhưng rõ ràng viên cảnh sát đang xướng tên tôi.
Tôi uể oải đứng dậy bước theo. Lại qua gần chục lần cửa sắt nghiêm ngặt, anh ta đưa tôi đến cổng thường trực. Một người mặc thường phục chờ tôi ở đó. Ông ta đưa tôi một phong bì và nói: "Ngài đưa cho luật sư của ngài lá thư này. Còn bây giờ ngài được tự do".
Tôi ngỡ ngàng, không tin vào tai mình. Nhưng rõ ràng cổng nhà giam đang mở rộng. Tôi rón rén bước ra đường, vẫy taxi. Khi ngồi yên vị trên taxi rồi tôi vẫn chưa hết ngỡ ngàng. Ngoái cổ nhìn lại cái nhà giam với những bức tường cao rào thép gai và những tháp canh sừng sững tôi rùng mình.
Tôi đưa luật sư đọc thư mới biết vì sao họ bắt mình. Vì dự định mở thêm quán nữa tôi đã vay tiền của bạn bè. Cứ vay được của ai tôi lại đem gửi ngân hàng. Mà không gửi vào tài khoản của tôi, cũng không gửi vào tài khoản của vợ lại gửi vào tài khoản của thằng con trai 15 tuổi, học lớp 10.
Tôi nghĩ đơn giản giống như trước kia ở Việt Nam. Tiền gửi nhà bank tên ai, gửi bao nhiêu chẳng quan trọng. Lại gửi không lãi suất nữa ngân hàng nào chẳng thích. Vì thế chỉ trong 10 ngày tài khoản của thằng con chỉ có vài trăm tiền kindergeld (tiền trợ cấp cho trẻ con) bỗng dưng lên tới con số hơn 100 ngàn DM. Nhà bank khi thấy có hiện tượng bất thường, họ có nghĩa vụ phải báo với cảnh sát và cảnh sát đã vào cuộc.
Luật sư cũng giải thích thêm. Vì họ điều tra qua khám xét, cũng như theo dấu vân tay qua tàng thư đã không phát hiện dấu vết của tội phạm nên họ thả tôi và không truy tố. Thế nhưng 100 ngàn DM gửi trong tài khoản thằng con trai tôi phải giải trình rõ ràng nguồn gốc. Vì ở nước Đức để tránh trốn thuế và rửa tiền, tất cả số tiền trong nhà bank đều phải có xuất xứ.
Ngày hôm sau tôi chỉ việc đến chỗ anh em, bạn bè lấy xác nhận cho vay đưa luật sư là mọi việc được xem như ổn thỏa. Số tiền đó quả nhiên tôi đã dùng để mở cái quán thứ hai to, rộng hơn.
Hú vía, may tôi chỉ bị nhốt vài tiếng trong phòng giam. Và may là tôi cũng hoàn toàn lương thiện. Chẳng qua chỉ là thiếu hiểu biết.
Cũng từ đó tôi bị ám ảnh, đi đâu tôi cũng tránh con đường dẫn đến cái nhà tù tôi từng bị giam và bỏ luôn cả cái nhà bank tôi đã gửi tiền dù biết ở nước Đức nhà bank nào cũng giống nhà bank nào. Tiền gửi là phải có nguồn gốc.
Đúng là bài học nhớ đời không phải chỉ cho riêng tôi mà cho cả những người mới định cư hoặc sắp định cư ở nước Đức.
Hùng Lý (từ Berlin, Đức)
" alt=""/>Bài học nhớ đời: Một lần bị bắt giam ở Đức