Tôi cũng đã nhiều lần góp ý với anh tôi về thái độ sống của chị, thế nhưng anh tôi chỉ gạt đi và nói rằng: “Để anh dạy từ từ”. Thế nhưng cái từ từ của anh đã không kịp nữa rồi. (Ảnh minh họa)
Ngày 30 tết, nhà tôi cũng cúng tất niên vào buổi sáng, ăn uống xong xuôi chị bảo với anh tôi là phải về nhà đẻ để gói bánh cho mẹ. Trong khi đó mẹ chồng chị cũng một mình ở nhà lọ mọ gói bánh một mình sao chị không một lời hỏi thăm.
Mặc cho anh tôi không đồng ý cho đi, nhưng chị vẫn kiên quyết về bằng được, chị gọi em gái chị lên đón về nhà đẻ. Đến tối chị còn gọi anh tôi xuống đón, nhưng anh không đi, cuối cùng chị cũng phải tự mò về, khi anh tôi nói chị vẫn còn cố cãi, cuộc cãi vã kéo dài đến gần giao thừa thì chị bỏ vào phòng đóng sầm cửa lại. Đến giao thừa, lúc mẹ tôi làm lễ cúng, chị cũng không thèm dậy thắp cho bố tôi 1 nén nhang. Thế là năm ấy coi như là không có tết.
Hết tết, chúng tôi lại khăn gói đi làm. Bố tôi đã mất, mẹ ở nhà một mình thế nhưng chưa một lần chị chủ động gọi điện về hỏi thăm sức khỏe của mẹ tôi, thậm chí mẹ tôi có gọi chị cũng không nghe. Vì là anh, em ở cùng nhau nên mẹ tôi cũng thường gửi gạo sạch, rau sạch xuống cho chúng tôi, cũng chỉ mong con cháu có được bữa ăn ngon lành và đảm bảo. Mặc dù nhận được đồ hay không chị cũng không gọi về cám ơn mẹ lấy một câu.
Tôi cũng đã nhiều lần góp ý với anh tôi về thái độ sống của chị, thế nhưng anh tôi chỉ gạt đi và nói rằng: “Để anh dạy từ từ”. Thế nhưng cái từ từ của anh đã không kịp nữa rồi.
Có một lần, hai vợ chồng mâu thuẫn vì cái lý do hết sức nực cười đó là: “Con khóc ăn vạ”. Hôm đó là sáng chủ nhật, cả nhà đang ngồi xem tivi, thì cháu tôi nó đòi đi chơi, nhưng anh chưa kịp bế, cháu liền lăn ra ăn vạ, mà bình thường thì ngày nào nó cũng phải khóc ăn vạ năm – ba lần là ít. Chị dâu đang pha sữa thấy thế liền đi lại, xốc con bé lên và buông lời chửi đổng với anh.
Là người đàn ông ai chẳng có cái sĩ diện của mình. Khi nghe chị nói thế anh tôi cũng đã lớn tiếng quát, nhưng chị vẫn cố tình nói thêm. Bực mình anh mới tát cho chị một cái coi như để cảnh cáo. Thế nhưng chị cũng chẳng vừa, chị cũng lấy dép phi thẳng mặt anh. Hai bên xô đẩy một hồi thì được mọi người can ngăn.
![]() |
Cho dù, hơn một năm nay anh tôi phải nai lưng đi làm để đảm bảo cuộc sống đầy đủ cho cả hai mẹ con. (Ảnh minh họa) |
Mọi chuyện tưởng chừng như kết thúc vì tất cả đều im lặng, không ai nói thêm một câu gì nữa. Anh trở lại bàn làm việc, chị bế con đi ra ngoài. Chuyện chẳng có gì đáng để bàn nếu như chị không quay lại cầm cây sắt và đánh vào người anh 1 cái như trời giáng. Bị đánh bất ngờ anh cũng ức chế vùng lên tát cho chị vài cái, nhưng sẵn cây gậy trên tay, chị không thương xót giáng một cái nữa vào giữa đầu anh đến móp cả cái gậy sắt. Hai bên lại lao vào xô xát và giằng xé nhau.
Trước đây tôi đã từng ghét chị, không thích chị vì thái độ sống của chị đối với gia đình tôi, nhưng giờ đây tôi còn cảm thấy sợ hãi con người chị hơn là ghét bỏ. Là vợ, nhưng chị chưa một lần chịu nhịn, chưa một lần biết quan tâm đến gia đình chồng. Chị ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến quyền lợi của bản thân chị.
Cho dù, hơn một năm nay anh tôi phải nai lưng đi làm để đảm bảo cuộc sống đầy đủ cho cả hai mẹ con. Thế nhưng có lẽ như vậy với chị vẫn là chưa đủ, hằng ngày đi làm về vội bỏ cái cặp xuống là anh lại vội xắn tay áo lao vào bếp nấu cơm. Đối nội, đối ngoại anh cũng lo chu toàn. Vậy mà chỉ vì cay cú khi bị chồng tát cảnh cáo mà chị nỡ “đánh chồng” không thương tiếc.
Thực sự thì giờ tôi mấy thấm thía câu nói của các cụ “Trai mùng một – Gái hôm rằm”.
(Theo Khám Phá)
" alt=""/>Con dâu sinh ngày RằmCuộc đời tôi sau khi đã làm chuyện sai lầm, nghĩ mình có thể cứu vãn được tình thế. Nghĩ mình có thể dựa vào người đàn ông hết lòng yêu thương mình, chăm lo cho mình để kiếm một tấm chồng và toàn tâm toàn ý chăm sóc anh ta, coi như là chuộc lại những sai lầm của mình. Nhưng không ngờ, kết cục lại hoàn toàn ngược lại, tôi nhận một trái đắng đau khổ chưa từng thấy. Và có thể, đó là quả báo của tôi, người phụ nữ tham lam…
Tôi yêu một người đàn ông có vợ, yêu say đắm và tha thiết. yêu cho đến khi biết được, anh ta thật ra chỉ là một gã Sở Khanh, không hơn không kém. Chính anh ta đã vào hùa với vợ của mình để chửi bới tôi, đẩy tôi xuống vực thẳm của sự nhục nhã ê chề. Tôi bẽ bàng chấp nhận làm người đàn bà vô liêm sỉ, quay mặt đi nhìn anh và người đàn bà của anh phỉ báng.
Anh chửi bới tôi, lăng mạ tôi khi bị vợ anh phát hiện ngoại tình. Tôi phát điên vì đã yêu và tin tưởng người đàn ông đó hoàn toàn. Cho đến một ngày, tôi phát hiện ra, mình đúng là kẻ điên dồ và còn dồ dại hơn khi biết mình có thai.
![]() |
Quá hận người tình và hận bản thân mình, tôi đã làm liều. Đồng ý yêu và cưới người đàn ông yêu mình suốt mấy năm, tôi tưởng sẽ thoát được cửa ải này. (Ảnh minh họa) |
Tôi chết lặng, không thể tin nổi vào kết quả siêu âm này. Nghĩ bụng sẽ bỏ đi đứa con này ngay lập tức nhưng tình mẫu tử thiêng liêng đã không cho tôi làm điều đó. Tôi đã nghĩ ra một chuyện dại dột và vô nhân tính, tôi định sẽ ‘úp sọt’ người đàn ông yêu tôi, theo đuổi tôi suốt mấy năm trời. Tôi định sẽ cho anh ấy phải làm cha của con tôi và nuôi con tôi trưởng thành. Chỉ cần vậy thôi, sau này, tôi sẽ toàn tâm toàn ý, hết lòng chăm sóc anh ấy và đối xử tốt với gia đình chồng.
Quá hận người tình và hận bản thân mình, tôi đã làm liều. Đồng ý yêu và cưới người đàn ông yêu mình suốt mấy năm, tôi tưởng sẽ thoát được cửa ải này. Chẳng thể ngờ, khi tôi thông báo mình có thai, mặt anh lại tái mét. Tôi không hiểu phản ứng của anh có nghĩa là gì.
Hôm sau, anh đưa cho tôi một tờ kết quả, và đó là kết quả, anh bị vô sinh, không thể có con. Quá trớ trêu. Hóa ra, anh yêu tôi mấy năm qua cũng là để lợi dụng tôi làm vợ anh dù anh biết mình không thể sinh con? Vậy đó là thứ tình yêu quái quỷ gì vậy? Và giờ, tôi lại mang thai dễ dàng như thế, anh càng biết, tôi mới là kẻ đã lừa dối anh trước. Quá bi kịch, hai kẻ định lợi dụng nhau, lừa dối nhau, cuối cùng lại dính vào vòng xoáy này.
Không những vậy, để điều tra sự thật về cái thai, anh ấy còn gặp chính người đàn ông tôi đã từng qua lại và càng chứng minh được mối quan hệ không minh bạch này. Hận tôi, anh ném vào mặt tôi những bức hình người đàn ông kia gửi cho anh và nói tôi là loại đàn bà đê tiện, vô liêm sỉ hết cỡ, lợi dụng anh để khiến anh là kẻ đổ vỏ cho người khác. Tôi khóc như mưa khi nhìn thấy những bức hình này. Ngàn lời không thể nói, tôi sai rồi, tôi là kẻ không ra gì.Tôi biết, chuyện này là vô cùng sai trái, úp sọt một người với hi vọng sẽ cho anh được làm cha của con tôi, hi vọng con tôi sẽ có một mái ấm vui vẻ, đó là tôi sai nhưng người đàn bà như tôi không còn nơi nào bấu víu. Tôi sợ là mẹ đơn thân, tôi hận người đàn ông kia đã hủy hoại đời tôi. Tôi chỉ còn cách này, cùng cực lắm mới làm như vậy…
Tôi đã định chôn chặt bí mật này cho đến hết đời nhưng không ngờ, chỉ sau vài tháng lấy chồng, tôi lại bị phát hiện nhanh đến vậy. Khóc như mưa và cầu xin anh tha thứ nhưng anh không chấp nhận và đã viết đơn ly hôn, bắt tôi kí và ngay trong ngày hôm đó, đã đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi không còn cách nào khác là về nhà mẹ đẻ trong sự nhục nhã ê chề. Có tội với bố mẹ nhưng biết làm thế nào khi tôi đang mang trong mình đứa con đã lớn dần. Tôi đã sai lầm và không thể sai lầm thêm nữa. Tôi không thể bỏ con, con nào có tội gì vì chính lỗi lầm mà mẹ đã gây ra.
![]() |
Đúng là, kết cục ngày hôm nay chính là sự trả giá cho tôi. Kẻ vô liêm sỉ, kẻ lừa dối thì một ngày nào chắc chắn sẽ bị phát giác mà thôi. (Ảnh minh họa) |
Dù khó khăn nhưng tôi đã quyết định làm mẹ đơn thân, quyết định bị người đời cười chê, cố gắng sống để nuôi con khôn lớn. Chỉ hi vọng sau này con hiểu cho tôi, không coi thường người mẹ vô liêm sỉ này.
Còn anh, tôi nợ anh một lời xin lỗi, ngàn lần mong anh tha thứ và mong anh tìm được hạnh phúc mới. Chỉ hi vọng, anh hiểu cho nỗi khổ tâm của tôi và tin vào sự hối cải thật sự, sự thành tâm của người đàn bà gây ra tội này. Cầu chúc cho anh sớm tìm được tình yêu mới và quên tôi, người mà anh yêu tha thiết lại lợi dụng anh để làm bia đỡ đạn…
Đúng là, kết cục ngày hôm nay chính là sự trả giá cho tôi. Kẻ vô liêm sỉ, kẻ lừa dối thì một ngày nào chắc chắn sẽ bị phát giác mà thôi. Tôi đau khổ, buồn bã nhưng chấp nhận kết quả này vì đó là tôi do tôi gây ra, chính tôi phải gánh lấy hậu quả mà không dám oán thán một lời…
(Theo Khám Phá)
" alt=""/>Lừa nhầm người đàn ông vô sinhMột số bệnh nhân 80-90 tuổi có số thứ tự thuộc nhóm đầu nhưng cũng phải đợi sau rất nhiều người. Trong khi đó, không ít bệnh nhân khác tới sau nhưng được khám trước. Không rõ nguyên nhân vì sao dẫn đến tình trạng này, tôi đặt câu hỏi với các nhân viên y tế nhưng không ai nói gì”, anh H. bức xúc nói.
Ngoài ra, khu chụp X-quang cũng có tình trạng nhiều bệnh nhân xếp hàng dài từ sớm, có người đợi từ hôm trước. "Thời điểm này, có người đến khoan tường làm đứt dây điện khiến hoạt động tại đây phải dừng lại, bệnh viện đề nghị bệnh nhân về. Thế nhưng, vẫn có nhân viên y tế đưa người vào chụp X-quang. Ngay sau đó, nhiều người bệnh không được vào chụp đã phản ứng dữ dội trước cách hành xử của bệnh viện”, anh H. thông tin.
Người đàn ông này cho biết thêm bảng điện tử gắn ở cửa phòng khám không hiển thị số thứ tự của bệnh nhân.
Trao đổi với VietNamNet, ông Nguyễn Văn Đưởng, Phó giám đốc Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Ninh, giải thích: "Sáng 4/7, tại phòng 203, đơn vị đang triển khai bệnh án điện tử. Phần mềm mới đưa vào hoạt động khoảng 1 tuần đã xảy ra một số lỗi. Ngay sau đó, đội ngũ công nghệ thông tin đã xử lý ngay. Đó là phòng khám nội tiết nên chúng tôi không thể chuyển bệnh nhân sang phòng khác khám được”.
Theo ông Đưởng, khoảng 9h30 sáng 4/7, tại Khoa Chẩn đoán hình ảnh xảy ra sự cố về điều hòa. “Trong quá trình sửa, thợ khoan vào đường dây, gây mất điện tại phòng chụp, dẫn đến việc chụp chiếu gặp vấn đề. Lúc đó, nhân viên điều dưỡng yêu cầu bệnh nhân điều trị nội trú quay lại chụp vào buổi chiều. Bệnh nhân ngoại trú vẫn được ưu tiên chụp", vị lãnh đạo này cho biết.
Sau khi nhận phản ánh từ các bệnh nhân, bệnh viện đã lập tổ xác minh để làm rõ sự việc và yêu cầu 2 khoa liên quan báo cáo toàn bộ sự việc xảy ra.
Đối với tình trạng những người già đến sớm để lấy số thứ tự nhưng không được khám trước, Phó giám đốc Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Ninh khẳng định không có chuyện bệnh nhân được chen ngang. "Tất cả những bệnh nhân có nhân viên y tế đi cùng là trường hợp cấp cứu. Trong luật quy định rõ, những người này sẽ được ưu tiên khám trước”, ông Đưởng cho hay.
Chiều cùng ngày, chia sẻ với PV VietNamNet, ông Nguyễn Chí Hành, Phó giám đốc Sở Y tế Bắc Ninh, cho biết Sở đã nắm được sơ bộ sự việc và đang cho xác minh.