TIN BÀI KHÁC
“Nóng bỏng” bản thử nghiệm đầu tiên của Firefox 5.0 và 6.0
iPad cho trẻ mẫu giáo: Nên hay không?
Máy tính bảng là thủ phạm 'giết ' thị trường PC?
Quân đối lập "hack" mạng di động của Gaddafi
ĐH Oxford: Chơi game giảm cơ hội vào đại học
Tôi yêu trong thầm lặng, quan tâm cô ấy từ những điều nhỏ nhặt. Những lúc cô ấy gặp khó khăn vì bất cứ việc gì, nếu tôi biết đều sẵn lòng chủ động sẻ chia giúp đỡ. Đáp lại tấm chân tình của tôi, cô ấy xem tôi như một người anh trai, một người bạn thân thiết.
Bao năm qua đi, tôi đã chứng kiến cô ấy khóc cười đón đưa những cuộc tình. Tôi không biết vì những người đàn ông yêu cô ấy không đủ tốt hay vì cô ấy quá kén chọn mà tình duyên vẫn cứ long đong.
![]() |
Ảnh minh họa (Nguồn: CNN) |
Đùng một cái, tháng vừa rồi, trong một lần gặp mặt, cô ấy hỏi tôi “anh có muốn cưới em không?”. Tôi khỏi nói, vô cùng bất ngờ. Tôi biết V. vừa chia tay người yêu, nỗi buồn chắc cũng không nguôi ngoai nhanh đến thế.
Biết tôi bất ngờ, V. giải thích: "Em biết bao năm nay anh vẫn thương em, quan tâm đến em. Em thì luôn coi anh như bạn tốt vì em nghĩ tình yêu cần sự rung động. Thế nhưng trải qua vài ba mối tình, em nhận ra: Tình yêu không chỉ cần cảm xúc mà cần cả sự thấu hiểu, tin tưởng. Phụ nữ thực ra chỉ cần một người đàn ông thương mình thật lòng là đủ. Cả hai chúng mình có thể cho nhau một cơ hội không? Em nghĩ từ chỗ quý mến đến yêu anh, chắc cũng không phải là điều không thể".
Tôi thực sự rất vui mừng và hạnh phúc trước sự kiện này. Cuối cùng thì sự kiên trì và lòng chân thành của tôi cũng được đền đáp. Tôi không thể bỏ qua cơ hội này để cả đời nuối tiếc. Tôi yêu V, và dồn hết mọi sự chăm sóc cho em. V. cũng nói không muốn yêu nhau lâu sợ đêm dài lắm mộng, vậy nên chúng tôi đã ấn định cưới nhau vào tháng tư này.
Tuần trước, V. thông báo đã có thai, đúng là chẳng có gì vui hơn nữa. Tôi không giấu nổi niềm hạnh phúc, đem tin vui khoe hết với bạn bè. Thế nhưng lũ bạn lại đón nhận tin mừng của tôi bằng một mớ câu hỏi.
Đại khái chúng nó phân tích thế này: Tôi yêu V. đã lâu, V. cũng biết nhưng không hề để ý. Vậy mà vừa chia tay người yêu V. lại chủ động ngỏ lời với tôi, còn đồng ý nhanh chóng làm đám cưới, liệu có gì không ổn không? Liệu có phải vì tác giả bào thai trong bụng V. đã cao chạy xa bay, và V. biết tôi yêu V. nên đã quyết định níu lấy cái phao này để tự cứu lấy mình?
Tôi tất nhiên trước nay yêu V. và chưa hề nghĩ ngợi bất cứ điều gì xấu về cô ấy. Nhưng trước những phân tích của mấy thằng bạn đầy kinh nghiệm tình trường, lòng tự nhiên có chút hoang mang. Nói cho cùng, bọn họ nói cũng không phải là không có cơ sở.
Có phải tôi vì quá hạnh phúc mà quên đi rằng, việc V. chủ động mở lời cho mối quan hệ của chúng tôi, chủ động xúc tiến đám cưới sớm, và giờ lại có thai, kết nối lại mọi chuyện đúng là có vẻ hơi nhanh và có vẻ gì đó không thực lắm.
Nỗi hoang mang này trở thành một dấu hỏi lớn trong đầu tôi. Nhìn V. tất bật chuẩn bị cho kế hoạch sắp được làm vợ, làm mẹ của mình, tôi lại không biết nên vui hay nên buồn nữa. Một hôm, trong lúc tình cảm V. hỏi tôi “anh thử đoán xem con mình sẽ là trai hay gái”.
Tôi trả lời bằng một câu hỏi tế nhị nhất có thể: “Chỉ cần là con của anh, trai hay gái gì anh cũng thích cả. Nó đúng là con anh, phải không?”. Tôi vừa dứt lời, V. liền nhìn tôi với ánh nhìn sắc lẹm:
- Anh nói vậy là có ý gì?
- Không ý gì cả. Anh nói nếu là con anh, trai gái gì cũng được
- Anh đang nghi ngờ đứa con trong bụng em?
V. nói, giọng run run như muốn khóc. Tôi thật sự không muốn nhìn thấy cảnh này, nhưng đã lỡ đến nước này rồi, chi bằng cứ nói hết những ưu tư trong lòng mình. Nói thẳng, nói thật, giúp nhau cởi bỏ mọi băn khoăn, để hiểu nhau hơn, tin và yêu nhau hơn, cũng là điều nên làm.
V. nghe tôi nói xong thì cô ấy khóc thật sự, rồi cô ấy nói: “Em tưởng anh là người đàn ông tốt, thương và hiểu em. Hóa ra anh cũng chỉ là một kẻ tầm thường như vậy. Người ta nói đúng, cái gì có dễ dàng đều không được trân trọng. Có thể là em đã vội vàng quá, cũng có thể là em đã đánh giá anh quá cao. Nhưng không sao, cứ coi như đứa bé không phải con anh, đám cưới cũng không cần thiết nữa”.
Tôi vẫn biết mình không khéo trong ăn nói, nhưng không ngờ là mọi chuyện lại đến nông nỗi như vậy. Giờ thì hay rồi, V. đòi hủy đám cưới, còn nói tự mình sẽ nuôi con. Nhưng tôi vẫn nghĩ là V. đã nghĩ quá nhiều rồi. Cô ấy chỉ cần nói một câu thôi: “Đứa bé là con anh”. Đơn giản vậy thôi là mọi khúc mắc tôi hoàn toàn cởi bỏ, đâu cần phải phức tạp hóa vấn đề lên như vậy, đúng không?
![]() Cách đám cưới 4 ngày, nhà gái bất ngờ hủy hônChỉ còn bốn ngày nữa là đám cưới diễn ra, vậy mà bỗng nhiên nhà gái không cho cưới nữa. Bạn gái thì tắt điện thoại và không một lời giải thích... " alt=""/>Tâm sự: Vợ sắp cưới đòi hủy hôn chỉ vì một câu hỏi![]() Lora Koch, 54 tuổi, rất sốc khi phát hiện mình bị ung thư vú. Ngày 21/2, sau khi đánh giá các lựa chọn, bà đã quyết định phẫu thuật cắt bỏ 2 bên ngực. Bà vẫn chưa thực sự hồi phục khi chồng bà, ông Jim Koch, người đã cùng chung sống suốt 26 năm, cầu hôn bà một lần nữa. Con gái của họ, Christin đã chia sẻ khoảnh khắc này trên trang Twitter cá nhân cùng với dòng chữ: "Mẹ tôi hiện đang hồi phục sau ca phẫu thuật ung thư vú. Cha tôi đã mua cho mẹ một chiếc nhẫn cưới mới và cầu hôn lại với bà một lần nữa".
Christin nói với tờ Today: "Tôi chỉ muốn cho mọi người thấy tình yêu của cha mẹ dành cho nhau".
Christin cũng chia sẻ một số lời nói ngọt ngào của cha mình trong giây phút cảm động. Ông đã nói: "Dù thế nào anh vẫn sẽ luôn yêu em và chúng ta có thể cùng nhau vượt qua chuyện này". Bà Lora cũng cho biết: "Đó quả thật là một bất ngờ lớn khi anh ấy bước vào và quỳ xuống. Tôi đã khóc rất nhiều bởi hành động đó". Christin kể, mẹ cô đã rất xúc động khi nói với cô rằng: "Đây là tình yêu đích thực. Ngay cả khi mẹ thế này thì ông ấy vẫn yêu mẹ."
Đối với Jim Koch, 60 tuổi, thì lần cầu hôn này với ông đỡ hồi hộp hơn lần ông cầu hôn bà Lora trên chuyến du thuyền dưới ánh trăng tuyệt đẹp cách đây hơn 26 năm. "Tôi đã chắc chắn hơn về câu trả lời so với lần đầu tiên," ông nói đùa. Bà Lora đang hồi phục rất tốt sau ca phẫu thuật. Trải nghiệm này giúp họ nhớ về tầm quan trọng của thói quen đi kiểm tra sức khỏe. "Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ là người nhận cuộc điện thoại đó. Đó thực sự là một cú sốc", Lora nói.
Bà Lora khẳng định: "Ung thư có thể thay đổi nhiều điều trong cuộc đời bạn nhưng tình yêu và sự quan tâm từ gia đình và bạn bè thì sẽ không bao giờ đổi thay". ![]() Tài xế ngây thơ sập 'bẫy' khách nữ xinh đẹpCâu chuyện dưới đây có thể xem là bài học cảnh tỉnh đối với các tài xế taxi. Nếu không tỉnh táo, họ rất có thể trở thành con mồi của các chiêu lừa đảo tinh vi. " alt=""/>Người đàn ông quỳ gối, cầu hôn sau khi vợ phẫu thuật ung thư![]() Không sở hữu ngoại hình “đẹp như tranh vẽ” như những ngôi sao Hàn Quốc khác nhưng chàng trai 15 tuổi, BJ Patoo (tên thật là Kim Sung-jin) lại có hàng nghìn người hâm mộ. Đặc biệt, anh có thể kiếm khoảng 1,500 đô (khoảng 34 triệu đồng) mỗi đêm. Nghề chính của Patoo là ăn và ăn. Mỗi đêm, hàng nghìn khán giả chờ đợi trước máy tính để xem Patoo ăn tối. Công việc của chàng trai 15 tuổi là chuẩn bị thật nhiều đồ ăn và một chiếc camera để ghi lại quá trình ăn của mình rồi phát trực tiếp trên internet.
Clip được phát trên nền tảng kỹ thuật của một tập đoàn truyền thông ở Hàn Quốc. Theo đó, khán giả xem clip của Patoo có thể tặng cậu những quả bóng ngôi sao, mỗi ngôi sao trị giá 10 cent (100 cent = 1 đô la) và Patoo có thể đổi những ngôi sao này ra tiền mặt. Trung bình mỗi tối cậu kiếm được 1,500 đô.
Nghề “dị” hái ra tiền này được gọi là Mukbang - vừa ăn vừa ghi hình. Các “diễn viên” sẽ ăn một lượng lớn thức ăn với biểu cảm ngon miệng, vừa ăn vừa giao lưu với khán giả thông qua webcast (truyền hình trực tiếp trên internet). Mukbang xuất hiện từ khoảng năm 2010 và bắt đầu nở rộ tại Hàn Quốc từ 2014 đến nay.
Cơn sốt mukbang được lý giải là do ngày càng nhiều người Hàn Quốc sống độc thân, mukbang giúp họ vượt qua sự cô đơn khi phải ăn tối một mình. Vừa xem “diễn viên” ăn, khán giả vừa có thể bình luận, trò chuyện với nhau, tạo cảm giác đông vui cho những ai đang phải dùng bữa tối một mình. Khán giả của mukbang chủ yếu là thanh thiếu niên và những người trẻ tuổi.
|