“Thầy biết tại sao em dây mực vào áo bạn”, thầy nói với tôi khi Tú còm mếu máo mách chuyện. Sao ông ấy lại biết nhỉ? Mình đã khai gì đâu. Trước đây, mỗi lần tôi dây mực vào hầu hết các trò trong lớp các cô đều hỏi tại sao, các thầy thì ngay lập tức thi hành hình phạt. Bao giờ tôi cũng bịa ra một chuyện mà mình là nạn nhân. Tôi mặc sức bịa dù chẳng ai tin. Tôi cũng chẳng quan tâm hình phạt là gì và có ai tin hay không.
Vậy mà hôm nay thầy bảo là thầy biết. Ngạc nhiên hơn là thầy chẳng phạt tôi gì cả. Thầy chỉ nhỏ nhẹ bảo tôi: “Lần sau em nhớ cẩn thận hơn”. Mấy hôm sau nữa tôi lại vẩy mực lên áo 3 nạn nhân nữa. Thầy vẫn bảo biết rồi và không phạt. Tôi đâm chán trò vẩy mực cũ rích chẳng ấn tượng này.
Thời ấy chúng tôi đứa nào cũng mang kè kè tấm bảng và mấy mẩu phấn. Ra chơi, tôi gom hết phấn ném vào lũ con gái nhảy dây trước sân. Hết buổi học tôi xô lũ bạn ngã dúi dụi, chạy ngay ra cổng trước. Đứa nào xấu số đi qua chỗ tôi đều bị tịch thu hết phấn thừa. Hôm sau thầy gọi tôi lên phòng họp. Thầy mở tủ ra, ấn vào tay tôi hộp phấn to đùng mà không nói gì. Tôi xấu hổ quay mặt đi tránh ánh nhìn của thầy.
Tôi nhớ mình đã lì mặt ra như thế nào khi cô giáo cũ mắng tôi, hôm sau tôi càng lấy phấn nhiều hơn nữa. Vậy mà khi cầm hộp phấn thầy cho trong tay, tôi thấy xấu hổ quá chừng.
Ôm hộp phấn lên trả cho thầy, tôi lí nhí: “Lần sau em không làm thế nữa”. Thầy mỉm cười bảo: “Em ngoan lắm!”. Lần đầu tiên tôi được người lớn khen ngoan. Tôi nằm nghĩ cả đêm. Từ nay mình sẽ ngoan mãi, để không ai mắng mình nữa.
Nhưng ngoan chưa chắc đã giỏi. Quả thật tôi đúng với trường hợp ấy. Tôi có thể bắn bi, chơi bắn bàng cả ngày không chán. Nhưng hễ cứ ngồi vào bàn học là tôi chán ngay. Ba mẹ có đánh, có mắng thế nào cũng chịu. Môn toán còn đỡ, có tí gì dính đến văn chương là tôi mù tịt.
Vào học được một tháng, tôi thấy thầy đạp xe qua nhà. Chiếc xe của thầy chẳng biết trước đây sơn màu gì, giờ chỉ còn trơ ra màu gỉ sét xấu xí. Thầy vào nhà, ba mẹ tôi đều đi vắng cả. Ngó qua căn nhà tồi tàn của tôi, thầy hẹn ngày mai quay lại. Tôi lo hết cả một ngày. Chẳng biết mình làm gì sai.
Hôm sau thầy đến. Thầy đứng luôn ngoài sân “bàn chuyện” với ba tôi. Thầy bảo cần một người đọc và ghi chép lại tài liệu giúp thầy. Nhất thiết phải là chữ trẻ con. Thầy đang nghiên cứu gì đó. Ba mẹ tôi mừng rỡ vì không phải khản cổ quản tôi nửa ngày không đến trường.
Tôi vùng vằng mãi mới chịu đến nhà thầy. Thầy ở một mình. Ngoài giá sách ra cũng chẳng có gì đáng giá. Mỗi ngày một buổi, tôi gò lưng ghi chép lại những gì đọc được. Thầy bắt tôi viết những dòng cảm nhận ngắn sau mỗi tác phẩm.
Sau đó tôi đọc to lên và thầy chỉnh sửa những điều tôi nghĩ lệch lạc, thêm vào một số ý.
Thỉnh thoảng, thầy bảo tôi dừng ghi, chuyển qua tính toán giúp thầy vài việc. Tôi về nhà cố luyện cách tính toán sao cho nhanh nhất để không bị mất mặt trước thầy. Dần dần, kiến thức “tự nhiên” đến với tôi lúc nào không biết. Lần đầu tiên cầm tờ giấy khen của tôi trên tay, mẹ tôi đã khóc, khóc to hơn lúc tôi bị đuổi học. Ba tôi thì chẳng nói gì, chỉ gật gù cười.
Năm học qua đi nhanh chóng. Tôi nghỉ hè vẫn không quên đọc và ghi chép lại một chồng sách cao ngất ngưởng thầy giao trước khi nghỉ học.
Ngày khai trường, tôi tìm mãi vẫn không thấy thầy đâu. Linh tính điều không hay, tôi bỏ cả buổi lễ chạy đến nhà thầy. Căn nhà trống hoác. Bác hàng xóm nghe chó sủa ran chạy sang xem xét. “Cậu là Phong hử?”. “Dạ”. “Thầy Tiến gửi cái này cho cậu. Thầy ấy bảo chuyển vào Nam ở với con trai”.
Tôi vội vàng mở ra, bức thư rất ngắn. “Thầy mong em cố gắng học thật tốt. Em luôn là học trò ngoan của thầy”. Mười năm qua đi, tôi mới hiểu hết những gì thầy muốn nhắn. Có những điều không hay nhưng không thể thay đổi bằng sự giận dữ. Tình yêu thương và sự sáng tạo mới là thứ giúp bạn thay đổi mình, thay đổi mọi người. Cảm ơn thầy với phương pháp dạy đặc biệt đã giúp em trưởng thành. Cám ơn Thầy của em!
Emily
" alt=""/>Câu chuyện cảm động về người thầy của đứa học sinh 'không dạy nổi'Hệ thống cảm biến này được tạo thành từ 5 cảm biến có kích cỡ chỉ bằng con tem, có thể gắn trên đường dây điện trong nhà. Hệ thống sẽ xây dựng dữ liệu mô phỏng cho toàn bộ các thiết bị sử dụng điện trong gia đình.
Các thông số sẽ được cung cấp cho ứng dụng cài trên điện thoại hoặc máy tính, cho phép người dùng biết đích xác tủ lạnh, bình nóng lạnh hoặc các thiết bị khác đang ngốn bao nhiêu điện năng ở thời điểm hiện tại, trong ngày hoặc trong tháng cụ thể.
Hiện tại, hệ thống cảm biến thông minh này đang được dùng thử trong Hải quân Mỹ, nhưng rất nhanh chóng nó sẽ được thương mại hóa. Với giá bán khoảng 25-30USD, chắc chắn hệ thống này sẽ "đắt như tôm tươi".
Nguyễn Minh (theo DigitalTrends)
" alt=""/>Cảm biến đo chính xác lượng điện tiêu thụ của thiết bị gia dụng1. Thành phố Salt Lake
![]() |
Salt Lake là thành phố có nền công nghiệp công nghệ đang phát triển, một nơi chứa đầy những tài năng trẻ, chi phí kinh doanh thấp và thêm điểm cộng khác là chất lượng cuộc sống khá cao.
2. Boston
![]() |
Nơi sở hữu Đại học Cambridge có hệ thống giáo dục đạt đẳng cấp thế giới, Boston sẽ là một địa điểm đầy tiềm năng để cung cấp cho Amazon một lực lượng lao động có kỹ năng cao. Boston cùng với các khu vực lân cận nằm trong Khối Thịnh vượng chung bang Massachusetts tạo nên Greater Boston - được coi là khu đô thị có tầm quan trọng lịch sử phát triển nước Mỹ.
3. Portland, bang Oregon
![]() |
Có vị trí địa lý thuận lợi gần dãy núi Cascades Mountains, thành phố Portland có chất lượng cuộc sống cao đáng kể. Với tỷ lệ phạm tội thấp, nhiều rạp chiếu phim nghệ thuật, hàng loạt các nhà máy sản xuất bia và đặc biệt là đường phố thân thiện với người đi xe đạp. Hiện nay, Portland là địa điểm thu hút nhiều doanh nhân công nghệ cao và người tìm việc trong những năm tới.
4. Miami
![]() |
Amazon chuyên về hệ thống hậu cần và chuỗi cung ứng, còn Miami là một trung tâm phân phối hàng đầu. Bởi thành phố này có quá nhiều điều kiện thuận tiện như Sân bay quốc tế lớn thứ 2 nước Mỹ - nơi luôn nhộn nhịp trao đổi hàng hóa theo số lượng hàng tấn. Không những thế cảng biển phía đông Miami thường xuyên được các tàu lớn thường qua lại và có thể điều hướng qua kênh đào Parama. Nếu Amazon được đặt tại đây rõ ràng là một sự hoàn hảo trong chuỗi cung - cầu.
5. Thành phố New York
" alt=""/>Ứng cử viên tiềm năng cho trụ sở 5 tỷ USD của Amazon