Mỗi khi đến mùa Vu Lan, trong lòng tôi lại tràn ngập nỗi nhớ thương cha mẹ. Nhớ những ngày thơ ấu, khi tôi còn bé, cha mẹ đã dành cho tôi biết bao yêu thương, sự chăm sóc ân cần. Nhớ những đêm đông lạnh giá, mẹ ngồi bên cạnh đan cho tôi chiếc áo len, từng mũi đan chứa đựng bao yêu thương, chở che.
Tôi cũng nhớ những buổi chiều hè, cha lặng lẽ ngồi trước sân nhà, đôi mắt hiền từ nhìn về phía xa xăm, dường như cha đang nghĩ về những điều lớn lao hơn cả bản thân mình, nghĩ về tương lai của những đứa con.
Cha mẹ đã dạy tôi biết bao điều quý giá, từ những bài học nhỏ nhặt trong cuộc sống đến những triết lý sâu sắc. Dù họ đã rời xa trần thế, nhưng trong tôi, họ vẫn sống mãi với tình yêu thương vô bờ bến. Những lời dạy dỗ, những bài học về đạo lý, về cách sống, về lòng hiếu thảo luôn in đậm trong trí nhớ của tôi.
Có lẽ, tình thương của cha mẹ là món quà quý giá nhất mà cuộc đời ban tặng, là hành trang vững chãi để tôi bước đi trong cuộc sống đầy gian nan này.
Vu Lan không chỉ là dịp để tưởng nhớ, mà còn là thời khắc để lòng mình tĩnh lặng, suy ngẫm về cách sống, về trách nhiệm của mỗi người con đối với cha mẹ, tổ tiên.
Cha mẹ không chỉ cho ta hình hài, mà còn dành cả cuộc đời để lo lắng, chăm sóc, dẫn dắt ta đi trên con đường đời. Chúng ta cần sống sao cho xứng đáng với sự hy sinh ấy, để mỗi bước đi của ta đều là niềm tự hào của cha mẹ, dù họ còn sống hay đã khuất.
Vu Lan năm nay, tôi thắp nén hương trầm, gửi chút tâm tình về nơi xa xôi, nơi cha mẹ đã an nghỉ. Mong rằng ở nơi ấy, họ vẫn dõi theo, vẫn che chở cho tôi như ngày nào. Trong những phút giây lắng đọng này, tôi nguyện sống sao cho xứng đáng với công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ.
Dù cha mẹ đã không còn, nhưng trong tôi, họ vẫn luôn là ánh sáng dẫn đường, là nguồn động lực để tôi vượt qua mọi khó khăn, thử thách.
Lễ Vu Lan cũng nhắc nhở chúng ta về sự hữu hạn của cuộc sống. Thời gian trôi đi không chờ đợi ai. Mỗi người con hãy trân trọng những gì mình đang có, hãy sống sao cho trọn vẹn nghĩa tình với cha mẹ khi họ còn hiện diện trên đời. Đừng để đến khi họ ra đi, ta mới hối tiếc vì những điều chưa làm, những lời chưa nói.
Đôi khi ta lãng quên những giá trị thiêng liêng, công ơn dưỡng dục của đấng sinh thành. Nhưng hãy nhớ rằng, dù cuộc đời có đưa ta đi xa đến đâu, dù có bận rộn với bao nhiêu trách nhiệm, lòng ta vẫn cần giữ một góc nhỏ để nhớ về cha mẹ, để luôn nhắc nhở bản thân về những giá trị cốt lõi của cuộc đời.
Hãy sống sao cho ý nghĩa, sống sao cho xứng đáng với sự hy sinh lớn lao của những người đã trao cho ta sự sống. Bởi lẽ, lòng hiếu thảo không chỉ là trách nhiệm mà còn là cách để ta thể hiện lòng biết ơn vô hạn đối với đấng sinh thành, là cách để ta giữ gìn những giá trị cao đẹp của cuộc sống.
Vu Lan, mùa của lòng biết ơn, của những giọt nước mắt lặng lẽ rơi vì nhớ thương đấng sinh thành, cũng là mùa của sự suy tư và tự vấn. Hãy để Vu Lan trở thành dịp để chúng ta sống chậm lại, lắng nghe tiếng gọi của lòng mình, để yêu thương nhiều hơn, và trân trọng hơn những giá trị thiêng liêng mà cuộc đời đã ban tặng.
Trần Tuấn Thi
Anh cho biết bản thân rất sốc khi thấy "sinh vật lạ" trong bát. Anh bị nôn mửa, tiêu chảy khoảng 5 ngày. "Vì bữa ăn này mà tôi đã bị ngộ độc thực phẩm, chịu đau đớn suốt 5 ngày", anh chia sẻ.
Vị khách cho biết, vấn đề vệ sinh của quán ăn cực kỳ kém, nhân viên không phục vụ tận tình.
Video của anh nhanh chóng lan truyền, thu hút sự quan tâm của người dùng mạng. Nhiều người đặt câu hỏi về điều kiện vệ sinh của nhà hàng. Họ thắc mắc tại sao những con giòi lại xuất hiện trên đồ ăn của khách.
"Đây chính là nhà hàng yêu thích của chồng tôi. Món tom yum rất ngon"; "Tôi đã đến nhà hàng này 2 lần. Lần thứ 2 thì thấy thịt cừu bị nấu quá chín, nước sốt thì quá ngọt"... người dùng mạng bình luận.
Trước đó, một thực khách khi đến nhà hàng chuyên bán đồ ăn Trung Quốc ở New Zealand đã hoảng hốt khi nhìn thấy giòi trong đĩa thịt nướng. Cô nhanh chóng báo với nhân viên nhà hàng nhưng không nhận được lời xin lỗi.
Nữ thực khách chia sẻ hình ảnh đĩa thịt nướng có giòi lên mạng xã hội và nhận được nhiều sự quan tâm. Nhiều người chê bai nhà hàng vì vệ sinh kém, thức ăn hỏng nhưng không đền bù cho khách. Họ cũng kêu gọi tẩy chay nhà hàng này.
1. Giúp ngặt, không giúp nghèo
Bạn nên ưu tiên cho những người gặp khó khăn về tài chính tạm thời, chẳng hạn như họ cần gấp một số tiền để chi trả cho việc kinh doanh hoặc chữa bệnh.
Nếu đối phương không có chí cầu tiến, siêng ăn nhác làm, luôn chán nản trong cuộc sống, việc giúp đỡ có thể khiến họ ỷ lại và dựa dẫm vào bạn.
2. Giúp người khó, không giúp kẻ lười
Hãy giúp những người đang gặp khó khăn, không phải những người lười biếng.
Khi người khác gặp khó khăn, bạn có thể cố gắng giúp họ. Người như vậy sẽ nhớ lòng tốt của bạn, sống biết ơn và chịu khó làm việc để trả nợ.
Ngược lại, với những kẻ lười biếng, chỉ muốn sống nhờ lòng tốt của người khác thì không đáng được giúp đỡ.
3. Cho người thân thiết vay, tránh kẻ xa lạ
Khi quyết định cho vay tiền, hãy cân nhắc mức độ thân thiết của bạn với người vay.
Hãy thận trọng khi giúp những người mới quen, vì bạn có thể không hiểu rõ hoàn cảnh hay tính cách của người ta.
Bạn chỉ nên cho những người mà mình tin tưởng vay tiền.
4. Cho vay không phải để tiêu xài
Bạn không nên đưa tiền cho những người có ý định sử dụng để tiêu xài hoang phí. Thay vào đó, bạn nên ưu tiên cho những ai có mục đích sử dụng hướng tới các nhu cầu thiết yếu hoặc đầu tư sinh lời.
Nếu một người vay tiền bạn rồi dùng để mua sắm ăn chơi, thì khả năng bạn lấy lại khoản tiền là rất thấp.