"Ai ngờ chơi trống cũng chẳng nhàn hơn, ngồi đánh 4 – 5 tiếng mỏi nhừ lưng mà lãnh lương có khi không bằng một nửa ca sĩ", ông nói.
Nhìn toàn bộ sự nghiệp Trung Vinh, con số chưa đến 15 năm không hẳn dài nhưng việc ông chạm đến những thời khắc huy hoàng và tạo ra sức ảnh hưởng lại là điều không phải nghệ sĩ nào cũng có được.
Ông được biết đến nhiều nhất qua vai trò thành viên chủ chốt của ban nhạc Phượng Hoàng cùng với Nguyễn Trung Cang, Lê Hựu Hà và Elvis Phương.
Ngoài 4 cái tên nêu trên, thỉnh thoảng thành viên nào bận sẽ có vài nghệ sĩ khác chơi thay, trong đó có Văn Hiển hay Hiển Bass - em trai Trung Vinh.
Ban nhạc Phượng Hoàng tồn tại vỏn vẹn 4 năm nhưng đóng vai trò quan trọng trong việc đặt viên gạch nền móng cho nhạc trẻ Việt Nam buổi đầu, đồng thời ghi dấu ấn một ban nhạc rock Việt thực thụ.
Âm nhạc của Phượng Hoàng tuyên ngôn nhạc trẻ là tiếng nói của thế hệ trẻ, chứa đựng linh hồn và căn tính Việt, chống lại thứ nhạc trẻ "sao chép vô hồn từ phương Tây" thịnh hành bấy giờ.
Bốn năm rực rỡ và làn sóng của Phượng Hoàng tạo ra đều có Trung Vinh góp sức.
Thời đỉnh cao, ông phong độ, hào hoa, chơi trống giỏi lại nói tiếng Pháp như người bản xứ nên được rất nhiều cô gái ái mộ.
Trung Vinh cũng tạo ra sức ảnh hưởng đến nhiều người chơi trống chuyên nghiệp đến nghiệp dư. Thời Phượng Hoàng đình đám, từ thành phố lớn đến đám cưới miền quê, hình ảnh các tay trống chơi một cách hào hoa, điệu nghệ đều được cho là chịu ảnh hưởng hoặc bắt chước ít nhiều từ ông.
Tuổi già khổ sở, lây lất
Khoảng sau năm 1975, Trung Vinh hạn chế đi diễn dần rồi giải nghệ, một phần vì lý do sức khỏe.
Khoảng 10 năm cuối đời, Trung Vinh rơi vào thảm cảnh, bị đói nghèo và bệnh tật bủa vây. Ông từng bị đột quỵ 3 lần, sức khỏe suy sụp, não nhũn, tay chân rút lại và liệt 2 chân từ khoảng năm 2015 - 2016.
Trung Vinh và vợ sau - bà Dương Thị Hoàng Minh dọn về căn trọ nhỏ khoảng 10m² ở Lái Thiêu, Bình Dương khoảng năm 2020.
Hồi mới dọn về khu trọ ở Lái Thiêu, ông đối diện những dè bỉu, miệt thị từ hàng xóm chỉ vì yếu thế.
Có người châm chọc: "Ông bị liệt hai chân thế này, còn 'làm ăn' gì được với vợ không?". Có người nhận ra tay trống ban nhạc Phượng Hoàng năm nào liền trêu: "Giờ chỉ có nước đi đánh trống đám ma".
Trung Vinh ý thức rõ hoàn cảnh nên chấp nhận cho nhẹ lòng nhưng thề không bao giờ ra khỏi căn trọ để khỏi gặp họ. Ông tự nhủ "có đến bước đường này vẫn là nghệ sĩ, không được hành xử văn hóa thấp như vậy”.
Từ đó, cuộc sống của Trung Vinh cứ ra rồi vào trước cửa căn trọ. Thế giới của ông xoay quanh không gian nhỏ hẹp chưa tới 10m².
Ông hay trò chuyện với tắc kè, thỉnh thoảng chơi với một em bé sống gần đó. Ngoài ra, nghệ sĩ dành thời gian hồi tưởng quá khứ. Hơn bất cứ ai, ông hiểu việc này chẳng hay ho nhưng "suốt một ngày dài không ngồi nhớ dĩ vãng còn biết làm gì".
Dù ngoài mặt kiên cường, thỉnh thoảng Trung Vinh vẫn rơi nước mắt. Ông tự ti, mặc cảm đến ngủ cũng quay mặt vào tường, không dám ra đường hay dự đám tiệc, kể cả tiệc cưới của cháu nội.
Mỗi lần nhắc đến trống, Trung Vinh lại lặng người. Ông bán bộ trống từ lâu, mấy chục năm không cầm bộ gõ, bệnh tật dày vò khiến ước mơ trở lại sân khấu lần cuối ngày càng xa vời.
![]() | ![]() |
Ông nhớ cảm giác chơi trống đến nỗi không dám xem chương trình ca nhạc trên TV, cứ nhắc đến ban nhạc Phượng Hoàng là khóc.
Người chưa từng rời bỏ Trung Vinh là vợ - bà Minh. 31 năm trước, họ đến với nhau khi ông đã không còn ở thời đỉnh cao, buông bỏ vinh hoa để theo con đường tu tập. Vì tình yêu, ông rời chùa, chung sống với bà.
Bà Minh chứng kiến những lần Trung Vinh vượt qua cửa tử, một tay chăm sóc những khoảnh khắc ông "nôn ra máu lênh láng sàn nhà", đưa ông vào bệnh viện vô số lần tăng huyết áp đột ngột.
Do bệnh tật, nhiều lần ông nóng giận, đánh mắng vợ. Sau những lần như vậy, ông lại ân hận nói "nếu là người vợ khác đã bỏ đi từ lâu".
Tháng 3 vừa qua, bà Minh qua đời. Người quen tin rằng việc tinh thần Trung Vinh suy sụp góp phần kéo sức khỏe xuống dốc rồi ra đi theo vợ.
Lê Thị Mỹ Niệm
Kết quả chung cuộc, chiếc vương miện thuộc về đại diện Puerto Rico, María D. Cepero. Các danh hiệu Á hậu 1, 2, 3, 4, 5, 6 lần lượt được trao cho các thí sinh đến từ Venezuela (Georgette Musrie), Philippines (Alyssa Marie D Rendondo), Việt Nam (Bùi Khánh Linh), Đức (Celina Weil), Mỹ (Kenyatta Michelle) và Zimbabwe (Amanda Peresu Moyo).
Tân hoa hậu là một doanh nhân và luật sư. Cô có 2 bằng cử nhân Quản trị kinh doanh và bằng MBA chuyên ngành Kế toán. Hiện cô đang theo học luật tại Đại học Puerto Rico. María thông thạo tiếng Tây Ban Nha, Anh, Pháp và đang học thêm tiếng Bồ Đào Nha. Cô cũng thành lập quỹ riêng với mong muốn trao quyền cho phụ nữ thông qua việc kinh doanh.
Đêm chung kết bao gồm các phần thi trình diễn trang phục dạ hội, áo tắm và ứng xử. Hoa hậu Chatranalin Chotjirawachat - Miss Intercontinental 2023 trao vương miện cho người kế nhiệm.
Đêm chung kết được khuấy động với màn đồng diễn của các thí sinh với các trang phục tông đen thu hút, toát lên dáng vẻ sang trọng nhưng cũng không kém phần bí ẩn.
Sau phần đồng diễn, MC công bố 2 giải thưởng quan trọng mang đến 2 tấm vé đặc cách vào thẳng top 7 chung cuộc. Giải thưởng Power of Beautythuộc về đại diện Philippines. Trong khi đó, người đẹp Puerto Rico xuất sắc giành chiến thắng cho giải People’s Choice Awards.
Top 22 lộ diện bao gồm các đại diện đến từ: Philippines, Puerto Rico, Kenya, Zambia, Zimbabwe, Nhật Bản, Campuchia, Sri Lanka, Thái Lan, Việt Nam, Moldova, Đức, Xứ Wales, Cộng hòa Séc, Nga, Bỉ, Cuba, Mỹ, Canada, Colombia, Venezuela và Brazil.
Trong phần thi trình diễn trang phục dạ hội, các thí sinh diện nhiều thiết kế nổi bật, thanh lịch và thu hút.
Tiếp theo, các đại diện thể hiện sắc vóc nóng bỏng, săn chắc và sự tự tin trong màn trình diễn áo tắm với thiết kế bikini đen. Đại diện Philippines xuất sắc giành giải Best in Swimsuit.
Top 7 thí sinh nổi bật nhất là Philippines, Puerto Rico, Zimbabwe, Việt Nam, Đức, Mỹ, Venezuela. Đại diện Việt Nam Bùi Khánh Linh chiến thắng giải Hoa hậu Liên lục địa châu Á và châu Đại Dương.
Ở phần ứng xử, Bùi Khánh Linh được hỏi về những phẩm chất cần có của Miss Intercontinental. Đại diện Việt Nam cho rằng Miss Intercontinental phải là một người có vẻ ngoài xinh đẹp. Sau đó là trái tim ấm áp và tinh thần học hỏi. Trái tim ấm áp để đồng cảm, yêu thương những người xung quanh còn tinh thần học hỏi để tạo nên những điều tuyệt vời cho cộng đồng.
6 thí sinh còn lại cũng đưa ra những câu trả lời sâu sắc xoay quanh các giá trị và chuẩn mực cuộc sống.
Đại diện Philippines bày tỏ quan điểm về phẫu thuật thẩm mỹ, cho rằng nếu làm vì bản thân không có gì đáng ngại, nhưng nếu để đáp ứng kỳ vọng của người khác thì không nên. Cô nhấn mạnh vẻ đẹp không chỉ nằm ở ngoại hình mà còn ở phẩm chất bên trong.
Đại diện Puerto Rico khẳng định phẩm chất cần có của một cộng sự lý tưởng chính là sự đồng cảm, lòng trắc ẩn và sẵn lòng giúp đỡ người khác.
Đại diện Zimbabwe nhấn mạnh thời đại của những chuẩn mực khuôn mẫu cũ dành cho phụ nữ đã qua. Phụ nữ ngày nay đang phá vỡ rào cản và thay đổi thế giới một cách tích cực.
Khi được hỏi về định nghĩa “vẻ đẹp bên trong”, đại diện Đức chia sẻ rằng vẻ đẹp này chính là sự hòa hợp với mục tiêu sống và quan trọng nhất là sống đúng với bản thân.
Đại diện Mỹ cho biết bài học lớn nhất cô rút ra từ cuộc thi là không có tiêu chuẩn nào dành cho cái đẹp. Điều quan trọng là sống thật, yêu bản thân và không thay đổi mình để phù hợp với tiêu chuẩn của người khác.
Cuối cùng, đại diện Venezuela khẳng định điều quan trọng nhất trong cuộc sống là làm chính mình. Theo cô, chìa khóa của sự thành công nằm ở cách suy nghĩ và khả năng kiểm soát cảm xúc.
Khoảnh khắc người đẹp Puerto Rico đăng quang:
Ảnh, video: Miss Intercontinental
Theo Zing
" alt=""/>9 món tráng miệng ngọt ngào kiểu Nhật