![]() |
Em Hoàng Văn Hiếu bị ung thư xương đang điều trị ở Bệnh viện K3 Tân Triều |
Bởi chỉ vài tiếng sau khi gọi cho em, bố em bị cảm qua đời trong căn nhà trống vắng mà chẳng ai hay biết. Mãi đến tận trưa hôm sau, người nhà em tới nhà phát hiện ra thì người bố nặng lòng với con đó mất tự bao giờ. Chỉ biết rằng, xác bố em đã cứng đơ.
Một cuộc điện thoại từ quê báo lên, Hiếu bàng hoàng chẳng dám tin là sự thật: “Sao lại thế cơ chứ. Tối qua bố còn gọi cho em cơ mà. Sao lại thế…”. Những câu hỏi dồn dập đáp trả dành cho người thông báo hung tin dành cho mẹ con em.
Mẹ Hiếu là cô Trịnh Thị Miền đang trên viện đi lấy thuốc về để các cô điều dưỡng chuẩn bị truyền cho em thì ngã quỵ xuống. “Tai ương từ đâu giáng xuống gia đình mình liên tục thế này con ơi”, những câu nói trong sự tuyệt vọng vô giữa giữa hai mẹ con Hiếu.
Bởi cả hai mẹ con chẳng được nhìn bố lần cuối trước lúc lâm chung. Bố ra đi như thế nào. Bố đi một mình giữa căn nhà hiu quạnh vì hai mẹ con phải lên viện điều trị căn bệnh ung thư xương của Hiếu.
Bố bỏ hai mẹ con đi như vậy cô đơn lắm. Lời cuối cùng bố cũng không muốn con trai lo lắng và vẫn hy vọng ngày mai còn đi làm để kiếm vài đồng đỡ tiền thuốc cho con.
Gia đình điêu đứng sau đám tang đẫm nước mắt
Giữa thời điểm còn đang hoá trị căn bệnh ung thư xương, Hiếu phải về quê chịu tang bố. Những giọt nước mắt đã rơi suốt hành trình về căn nhà quạnh quẽ, nơi bố không thể tỉnh lại được nữa.
Mới có hơn 6 tháng trôi qua, bao nhiêu biến cố đến với chính bản thân Hiếu cùng gia đình. Đúng cái lúc em chỉ còn ít ngày nữa sẽ tốt nghiệp trường Học viện quản lý giáo dục thì cơn đau ập tới.
Đùng một cái, các bác sĩ báo em mắc bệnh ung thư xương. Cái tuổi mới chuẩn bị bước qua cánh cổng trường Đại học để vào đời, mọi thứ như khép lại.
Vì bố mẹ, Hiếu mới tiếp tục điều trị dẫu cho em thừa hiểu căn bệnh này lành ít dữ nhiều. Những ký ức cứ tua lại trong đầu em trên chuyến xe buồn nhất cuộc đời.
![]() |
Hoàn cảnh đáng thương của Hoàng Văn Hiếu đang rất cần được cộng đồng giúp đỡ |
Do phong tục địa phương, em còn chẳng được nhìn thi hài bố lần cuối cùng. Cuộc đời em và bố chỉ cách nhau chừng gang tấc. Chỉ sau một vài lời hỏi thăm, hai người đã âm dương cách biệt.
Đám tang đó đẫm nước mắt do sự ra đi quá đột ngột từ một người đàn ông trụ cột trong gia đình. Người con trai chân bước còn không vững ở nhà bà ngoại chốc chốc ra ngoài ngóng về đám tang bố như thế nào.
Mãn tang, Hiếu lại tiếp tục cuộc hành trình chống chọi với bệnh tật tại bệnh viện K Tân Triều, Hà Nội. Nhưng số phận mẹ con em rồi đây sẽ ra sao khi trụ cột về kinh tế duy nhất của gia đình là bố đã mất. Nhìn lại căn nhà hiu quạnh nơi bố đột tử khi không có nổi một người thân bên cạnh, Hiếu lại ưu tư nghĩ rồi đây căn nhà này có còn được về nữa hay không bởi số tiền điều trị toàn phải đi vay nợ khắp nơi.
Phạm Bắc- Bá Định
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: 1. Gửi trực tiếp: Cô Trịnh Thị Miền Ở thôn 5 Niêm Ngoại, xã Kỳ Sơn, Thuỷ Nguyên, Hải Phòng. Số điện thoại: 0352833250. 2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộ MS 2019.403 Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội - Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: VIETNAMNET NEWSPAPER - The currency of bank account: 0011002643148
- Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam - SWIFT code: BFTVVNV X - Qua TK ngân hàng Viettinbank: Chuyển khoản: Báo VietNamnet Số tài khoản: 114000161718 Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa - Chuyển tiền từ nước ngoài: Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch - Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội - Swift code: ICBVVNVX126 3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet: - Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội. - Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 408 Điện Biên Phủ, P11,Q10, TP.HCM. SĐT: 08 3818 1436 |
" alt=""/>Con vào viện chữa ung thư, bố ở nhà đột tử không ai biết
Khuôn mặt chị Chiệp đã bớt vẻ rầu rĩ nhiều so thời gian mới bế con đi bệnh viện. Ngày đó, nước mắt chị không ngừng tuôn rơi khi nghe con gào khóc đau đớn.
![]() |
Bé Chảo Ngọc Thúy bị ung thư võng mạc |
Bản thân chị tảo hôn năm 16 tuổi, làm mẹ ở cái tuổi lẽ ra được đi học. Những thủ tục lạc hậu đã đem đến những bi kịch mà Chiệp không lường trước được.
Hai vợ chồng mưu sinh bằng nghề làm nương cực nhọc, chẳng đủ ăn. Tháng 10/2019, con gái chị Chiệp, bé Chảo Ngọc Thúy mới 20 tháng tuổi bị ung thư võng mạc. Vay mượn khắp nơi mới được 5 triệu đồng, đưa con nhập viện, vợ chồng chị chẳng còn đồng nào.
Thời điểm đó, chị Chiệp có ý định xin cho con về nhà chờ chết. May sao, qua bài viết: "Không có nổi 1 triệu đồng, người mẹ muốn cho con ung thư về nhà chờ chết" gia đình đã nhận được nhiều sự quan tâm từ các bạn đọc.
Thông qua tài khoản báo, gia đình chị Chiệp đã nhận được số tiền lên đến hơn 200 triệu đồng. Để thuận tiện cho việc sử dụng, đại diện báo VietNamNet đã quyết định dùng số tiền đó đóng toàn bộ viện phí cho cháu Chảo Ngọc Thuý.
![]() |
Ông Nguyễn Đăng Tấn, Trưởng ban Bạn đọc báo VietNamNet cùng cán bộ PCTXH, Bệnh viện K3 Tân Triều trao số tiền 240.075.000 đồng đến tận tay gia đình cháu Thúy |
Nhờ vậy, cháu bé đã được điều trị kịp thời. Quá trình đưa con điều trị tại bệnh viện, chị Chiệp ngày càng quen hơn với nhịp sống, những thủ tục trong bệnh viện để giúp con điều trị bệnh ung thư. Có lẽ, bản năng làm mẹ giúp chị buộc phải trưởng thành trong sự gian khó.
Một cái Tết thấm đượm tình thương
Chị Chiệp cho biết: "Sức khoẻ con em đã thời điểm hiện tại chưa tiến triển nên không thể phẫu thuật ngay được. Các bác sĩ hẹn qua Tết sẽ làm thêm những đánh giá tổng thể cuối cùng trước khi quyết định làm phẫu thuật cho cháu".
Tìm nhà trọ quanh bệnh viện, chị Chiệp cảm nhận không khí Tết Âm lịch đang tới rất gần. Chị vô tư chia sẻ: “Em cứ tưởng cái Tết này sẽ là cái Tết buồn nhất với gia đình em. Nhưng em lại thấy ấm áp vì con em không phải bỏ về giữa chừng vì hết tiền.
Nhờ tất cả những nhà hảo tâm mà con em còn sống đến lúc này. Nếu ngày ấy đưa con về chắc giờ này nhà em đón Tết buồn lắm. Tết vùng cao không tấp nập được như ở đây nhưng không khí cũng vui anh ạ”.
Bước chân chị Chiệp cùng chồng bước đi hối hả mong kịp tìm được một căn nhà trọ để làm nốt những xét nghiệm cho con được về quê ăn Tết. Chắc vợ chồng chị sẽ là gia đình bệnh nhi ung thư được về ăn Tết sớm nhất. Bỏ lại tất cả những tai ương trong năm cũ, trong đôi mắt chị Chiệp vẫn ánh lên thứ niềm tin về tình người nơi bệnh viện đầy đau thương này.
Phạm Bắc
" alt=""/>Cái Tết cảm động nhất của gia đình bệnh nhi ung thư người dân tộc Dao