Mẹ ruột tôi vào thăm cháu ngoại, rồi bà con hai bên đến thăm, ôm thằng béchưa được dăm phút thì mẹ chồng tôi đã vội vã “giựt” cháu lại, mang ra chỗ khác.Cháu mới bảy tháng tuổi mà được bà nội nhiều lần to nhỏ vào tai: “Cháu bà là sốmột, sau này có một tá cháu bà cũng chỉ yêu mỗi cháu thôi. Cái nhà này, cơ ngơinày bà dành cho cháu hết”. Tôi nhiều lần toan phân tích cho mẹ hiểu những hànhvi không đúng đó, nhưng liền sau đó mẹ chiến tranh lạnh với tôi có khi cả tháng.Chồng tôi vào cuộc thì mẹ lại khóc than “anh hùa theo vợ”. Tôi bị stress vìnhững cảnh đó, con mình mà mình không được quyền chăm sóc. Nhưng chẳng lẽ vì vậymà tôi đòi ly hôn để được bên con nhiều hơn...” Vậy nên chị Hương đã tìm đếnchuyên gia tâm lý, nhờ giúp chị tìm hướng ra cho gia đình.
Chuyên gia tâm lý Hồ Thị Tuyết Mai, trung tâm Tư vấn tình yêu – hôn nhân –gia đình TP.HCM (thuộc hội Liên hiệp thanh niên Việt Nam) đã khuyên chị: “Thườngđó là tâm lý chung của những người bà khi có đứa cháu đầu tiên trong gia đình.Yêu thương cuồng nhiệt, không thể cất đâu cho hết tình cảm đó đã làm cho conngười ta trở nên ích kỷ. Để giữ hoà khí, trước tiên người con dâu phải thôngcảm với mẹ chồng, rồi dần dà sẽ tìm cách lý giải, khuyên can cho bà hiểu. Có thểcần sự đóng góp từ những thành viên khác như chồng, bố chồng và các anh chị bênnhà chồng. Sau một giai đoạn, bà nội sẽ tự nhận ra tình cảm thái quá này và sẽthay đổi. Đôi khi, người mẹ cũng phải quyết liệt với việc chăm sóc, yêu thươngmột đứa trẻ như thế nào cho đúng cách. Bởi, chỉ có người mẹ mới biết được đứacon cần những gì, và làm những gì tốt nhất cho con. Bà nội, bà ngoại chỉ nênđứng bên cạnh hỗ trợ khi cần thiết”.
Không sinh con thứ, ngại chia tình cảm
Nhiều người mẹ trẻ sau khi sinh con đầu lòng, không muốn nghĩ đến chuyệnsinh đứa nữa. Họ không muốn san sẻ tình yêu mà họ trót dành cho đứa đầu tiên.Suy nghĩ này gặp không ít trở ngại, nhất là trong những đại gia đình hiếm con.Lê Hằng, chuyên viên truyền thông, cho biết: “Con gái tôi được bốn tuổi. Thờiđiểm này tôi có thể sinh đứa tiếp theo, nhưng tôi không muốn. Con gái tôi nhưthiên thần từ lúc mới chào đời. Tôi sinh thường rất dễ dàng, đau bụng chỉ haitiếng đồng hồ là gặp em bé ngay. Mọi sự nuôi dưỡng, chăm sóc con với tôi đều rấtnhẹ nhàng, chẳng một ngày căng thẳng. Nhưng quan trọng, cứ nhìn con là tôi mêđắm mê cuồng. Xa con dăm mười phút tôi chịu không nổi. Ông xã bảo chúng tôi nênsinh đứa nữa để tôi bớt chứng cuồng con. Tôi sợ lắm, sợ trong nhà xuất hiện thêmem bé thì tình cảm của tôi dành cho con sẽ giảm đi”.
Không ít bà mẹ trẻ cùng suy nghĩ như chị Lê Hằng, không muốn sinh đứa thứ haikhông phải vì kinh tế, sức khoẻ không cho phép, mà vì sợ làm tổn thương tìnhyêu dành cho con đầu lòng. Hiện tượng này được chuyên viên tâm lý Trần VănDương, giám đốc trung tâm Tư vấn giáo dục và trị liệu trẻ em TP.HCM, lý giải:“Đứa con đầu lòng lúc nào cũng đem lại những ấn tượng quá đặc biệt đối với chamẹ, ông bà. Chính vì sự đặc biệt này, nhiều cha mẹ, ông bà mới nghĩ rằng đây làđứa trẻ của họ, và chỉ duy nhất đứa trẻ này mà thôi. Tuy nhiên, sau một thờigian khi trẻ lớn lên, thì người mẹ sẽ nhận ra họ nên hay không nên sinh thêm đứanữa. Đừng sợ tình cảm giữa những đứa con không được như nhau, vì bản năng làmcha mẹ sẽ giúp bạn cân bằng tình cảm dành cho các con. Nên nhớ rằng, có thêm đứacon nữa, tình cảm của bạn sẽ được bồi đắp gấp đôi. Đừng vì những suy nghĩ nhấtthời rồi yêu thương con trẻ một cách mù quáng, có khi tác động không tốt đến tâmlý trẻ thơ”.
Kim Ngân, 30 tuổi, Bình Tân, TP.HCM: Coi chừng trẻ bội thực tình thương
Quá nhiều tình cảm dồn cho một đứa trẻ sẽ có nguy cơ khiến bé bị bội thực. Hệ luỵ này thể hiện ở chỗ: trẻ luôn nghĩ nó là người quan trọng nhất, từ đó đưa cái tôi lên đầu, muốn gì là phải có bằng được. Nhiều trường hợp nhà có ba, bốn đứa con, nhưng vẫn dành nhiều tình cảm nhất cho đứa đầu tiên, vì đó là đứa trẻ gây nhiều ấn tượng nhất. Không nên như vậy, kẻo một đứa bị bội thực, những trẻ còn lại thì bị tổn thương. Mạnh Đạt, 32 tuổi, quận 1, TP.HCM: Nhà hai trẻ vui hơn
Đúng là có một vài bà mẹ trẻ nhất quyết không sinh thêm con vì quá yêu đứa con đầu lòng của họ. Chúng ta cũng không thể chê trách hay xét nét loại tình cảm này. Tuy nhiên, mẹ và những người thân khác cần nhận thức đúng: đứa trẻ nào cũng cần được yêu thương như nhau, sự thiên vị sẽ là nỗi tổn thương vô cùng nặng trong tâm lý trẻ khi chúng nhận ra sự không công bằng. Theo tôi, dù sao trong gia đình có hai đứa trẻ thì sẽ vui hơn, ấm áp hơn những gia đình chỉ độc một con. |
(Theo SGTT)
" alt=""/>Chứng cuồng con đầu lòngJody, Jodie và Gabe đã hoàn thành vụ cá cược “điên khùng”.
Jody Bragger, Jodie Gauld và Gabe Ghiglione (tới từ Anh) đã trải qua một hành trình gian nan đòi hỏi cả những nỗ lực về tinh thần cũng như thể chất.
Sau khi Jody và Gabe uống một vài ly, cả ba đã quyết định chọn điểm đến của mình bằng cách xoay tròn quả địa cầu và chỉ vào một điểm ngẫu nhiên. Trước đó, họ đã hứa hẹn sẽ hoàn thành đường chạy ở bất cứ nơi nào ngón tay của họ chỉ vào. Và rồi số phận đã đưa họ đến Tajikistan ở Trung Á.
Họ đã chạy từ biên giới Afghanistan sang Trung Quốc, băng qua thung lũng Bartang, nơi được biết đến là một trong những khu vực xa xôi, hoang vắng nhất trên thế giới và vượt qua dãy núi Pamir. Họ đã chạy vài chục cây số mỗi ngày trong cái nóng như thiêu đốt và ở độ cao lớn.
Jody nói: “Vụ cá cược trong cơn say trở thành nỗi ám ảnh của tôi. Tôi chẳng biết gì về Tajikistan. Tôi từng là một sĩ quan quân đội ở Afghanistan. Chúng tôi bắt đầu với một tấm bản đồ và một ý tưởng sơ bộ về tuyến đường, sau đó là những ngày nóng, khô và những đêm lạnh băng giá”.
“Đối với bất kỳ ai, 400km là một chặng đường dài, nhưng trong sâu thẳm chúng tôi nghĩ rằng mình có thể làm được. Chúng tôi không thực sự biết điều gì sẽ xảy ra, nhưng tôi đoán đó là kiểu phiêu lưu hào hứng nhất”.
Bộ ba phải đối mặt với nhiều trở ngại về tinh thần và thể chất trong cuộc hành trình. |
Trong suốt cuộc hành trình, bộ ba phải đối mặt với nhiều trở ngại, bao gồm việc xin cấp thị thực, bệnh tật, chấn thương và các trở ngại từ tự nhiên như chạy ở độ cao lớn và điều kiện thời tiết khắc nghiệt.
Có thời điểm, họ phải vượt qua một cao nguyên có độ cao lên tới 7.649m - được gọi là nóc nhà của thế giới, nằm gần đỉnh của dãy núi Pamir.
Jody nhớ lại: “Những hình dung ban đầu không như thực tế khắc nghiệt. Tôi có thể mô tả rằng cứ như có một ai đó liên tục đập búa tạ vào xương ức mỗi khi bạn thở”.
Tuy nhiên, sau 7 ngày, họ đã hoàn thành cuộc hành trình của mình và đến hồ Karakul. “Hành trình này chưa bao giờ có một sự bắt đầu hay về đích cụ thể, cũng không phải là chinh phục một dãy núi nào đó, hay trở thành người nhanh nhất thực hiện được. Nó đơn giản chỉ là chạy qua một nơi mà chúng tôi chưa từng nghe đến trước đây” - Jody nói.
![]() |
Khu vực này là một trong những vùng hoang vu nhất trên trái đất. |
Trong khi Jody là người tổ chức chính của chuyến đi, anh cũng nói rằng anh ấy sẽ không thể thực hiện được nếu không có Gabe và Jodie. Gabe, người gốc Toronto, chưa bao giờ chạy đường trường trước đây nhưng cũng quyết định tham gia. “Tôi thích tham gia những thứ bất ngờ. Khi tôi đặt tâm trí vào điều gì, tôi sẽ theo đuổi nó và sẽ biến nó trở thành sự thật”.
Khi Jody cần người chạy thứ ba, Gabe đã gợi ý người bạn của mình là Jodie, đến từ Cornwall.
Jodie nói: “Gabe đã gọi cho tôi và hỏi xem liệu tôi có muốn chạy cùng họ trong 10 ngày ở Tajikistan và tôi cảm thấy rất hào hứng. Nên tôi đã tham gia”.
![]() |
Toàn bộ tuyến đường của họ được bao quanh bởi những ngọn núi tuyệt đẹp. |
Đăng Dương(Theo Mirror)
Sau khi thấy con rể chạy về, mẹ vợ đã ra hình phạt bắt con gái mình chạy bộ ngược về nhà hai vợ chồng.
" alt=""/>3 thanh niên chạy bộ 400km sau một cơn sayVăn hóa truyền thống của Trung Quốc coi cái chết là sự pha trộn giữa sợ hãi và xui xẻo. Vì vậy, hẳn là điều đáng ngạc nhiên khi nhiều thanh niên Trung Quốc tự nguyện tìm kiếm việc làm trong ngành này những năm gần đây, bất chấp sự kỳ thị liên quan.
Một báo cáo vào năm 2019 cho thấy hơn một nửa số nhân viên nhà xác ở thành phố Tây An tỉnh Thiểm Tây sinh sau năm 1980.
Trong một số trường hợp, đó là vấn đề lợi ích cá nhân. Một cô gái 27 tuổi mà chúng tôi phỏng vấn nói rằng cô ấy chọn công việc này một phần vì cô ấy không thích giao tiếp xã hội.
Tuy nhiên, sức hấp dẫn thực sự của các công việc trong nhà xác nằm ở các phúc lợi xã hội. Mặc dù lương của những người này nói chung là thấp - hiếm khi họ kiếm được hơn 5.000 nhân dân tệ (775 USD) mỗi tháng, nhưng công việc này thường đi kèm với các lợi ích như được đăng ký tham gia chương trình bảo hiểm quốc gia, được trợ cấp nhà ở và bữa ăn. Và quan trọng nhất là có việc làm suốt đời.
Tại nhà xác nơi chúng tôi tiến hành nghiên cứu, gần một nửa số nhân viên đã được hứa hẹn cho các vị trí biên chế.
Nhiều người trẻ Trung Quốc cảm thấy mệt mỏi với lịch làm việc dày đặc, sự cạnh tranh khốc liệt và sự cạnh tranh về tuổi tác trong khu vực tư nhân của đất nước. Khi bị đẩy ra ngoài ở tuổi 35 vì “quá già”, thì một công việc dân sự ổn định với thời gian làm việc hành chính sẽ trở nên rất hấp dẫn, ngay cả khi bản thân công việc đó có thể khiến bạn chán nản.
Thật vậy, công việc này thực sự hấp dẫn, vì các công việc trong nhà xác ít cạnh tranh hơn nhiều so với các ngành khác.
Trong khi đó, để chống lại sự kỳ thị liên quan đến công việc của họ, những người này thường xem công việc của mình như một thứ gì đó có ích cho cộng đồng, với hy vọng truyền cho nó những giá trị tích cực. Một nhân viên 36 tuổi nói với chúng tôi: “Tôi xem công việc của mình là phục vụ mọi người. Khi thấy mọi người khóc lóc đau buồn, tôi muốn họ rời khỏi đó với một cảm giác hài lòng”.
![]() |
Một bộ tro cốt được đưa ra khỏi nhà xác ở Thái Nguyên, tỉnh Sơn Tây, năm 2019. |
Những người theo đuổi công việc này tập trung vào những khía cạnh không bị kỳ thị trong công việc của họ.
Một người nói với chúng tôi rằng, công việc của anh là một cách tốt để thu hút sự chú ý của phụ nữ tại các quán bar. “Có một cô gái liên tục hỏi tôi liệu công việc của tôi có đáng sợ không và tôi bực mình đến mức nói với cô ấy rằng: ‘Người sống còn đáng sợ hơn người chết'. Sau đó cô ấy rất si mê tôi. Cô ấy nói với mọi người về việc tôi từng trải, và tôi hiểu biết ra sao khi trả lời như vậy".
Một nhân viên 29 tuổi khác chia sẻ: “Một số người nói rằng chúng tôi tính phí cao và kiếm được nhiều tiền. Nhưng chúng tôi tính phí theo quy định của chính phủ. Chính phủ trả lương cho chúng tôi và chúng tôi báo cáo tài chính hàng tháng”.
“Họ bảo: 'Chắc anh phải kiếm được ít nhất 30.000 tệ/ tháng. Nếu không thì ai đi làm công việc này'. Ba mươi nghìn tệ ư? Nếu thực sự được trả cao như vậy, có thể sẽ không đến lượt tôi”.
Việc giới trẻ Trung Quốc ngày càng quan tâm hơn tới những công việc trong ngành tang lễ cho thấy sự mờ nhạt dần của những điều cấm kỵ về cái chết. Một phần là do kiến thức về chủ đề này ngày càng nhiều hơn. Nhưng hơn thế nữa, nó phản ánh những thách thức và rủi ro mà thế hệ hiện tại phải đối mặt.
Khi người trẻ ngày càng được kỳ vọng phải có trách nhiệm lớn hơn với bản thân và gia đình, cuộc sống trong nhà tang lễ có thể là một công việc khó khăn, nhưng đó là nguồn thu nhập đáng tin cậy trong một thế giới ngày càng cạnh tranh.
Đăng Dương(Theo Sixth Tone)
Tốt nghiệp đại học, Fang Fang quyết tâm gắn bó với công việc trang điểm, chọn trang phục cho người chết.
" alt=""/>Tại sao người trẻ Trung Quốc thích làm việc trong nhà tang lễ?