Anh kể, lúc mới ra trường anh xin được việc ở phòng văn hóa, Lan làm thủ thư. Lương ba cọc ba đồng nên rất khổ, nhiều lúc không tiền mua sữa hộp cho con, phải mua sữa xá bú đỡ. Gần đó có công ty Đài Loan, chuyên sản xuất đồ gia dụng làm từ lục bình, Lan tập đan lục bình rồi nhận hàng về làm. Anh thì tranh thủ giờ tan sở, lội sông cắt lục bình phơi khô cho vợ đan. Lan khéo tay, hàng làm ra sắc sảo, lại tự chế ra nhiều mẫu mới nên được ông chủ mời vào công ty phụ trách khâu kỹ thuật. Có thêm thu nhập, hai vợ chồng mới thoát được cảnh thiếu trước hụt sau. Mấy năm sau, ông chủ Đài Loan vì việc riêng phải bán xưởng, anh và Lan liều mạng cầm sổ đỏ, vay tiền hai bên nội ngoại mua lại công ty. Lên làm chủ nhưng vợ chồng anh vẫn ngày ngày cùng công nhân làm hàng, tạo mẫu mới. Công việc làm ăn phát triển, anh mở rộng nhà xưởng, sắm xe, mua biệt thự… Lan giờ ở nhà nhưng vài ba ngày lại vào công ty, giám sát công nhân, nhặt nhạnh từng cọng lục bình rơi, mẩu tre thừa…
Anh than, giờ thảnh thơi rồi mà Lan chẳng chịu đi đâu, cũng không sắm sửa gì. Đối tác mời ra nước ngoài tham quan, sẵn tiện du lịch cho biết đó đây, Lan tham công tiếc việc, sợ tốn tiền, nên cứ ngồi nhà. Anh bảo, nhiều khi tức đầy ruột, phải nghèo khó cho cam, có tiền thì phải biết hưởng thụ, quý trọng bản thân mình chút. Nhưng, Lan vẫn cứ vậy khiến anh nản, đi đâu cũng không dám dẫn vợ theo.
Ngẫm lại, thấy vợ tôi sao mà giống Lan. Hồi còn nghèo khó, nhờ vợ khéo thu vén nên không đến nỗi thiếu hụt. Mấy năm nay tôi vào làm ở một công ty nước ngoài nên thu nhập khá, vợ chồng tôi đã mua được nhà, sắm được xe. Khá giả rồi nhưng vợ tôi vẫn tằn tiện từng đồng. Rủ đi ăn nhà hàng, đi du lịch là vợ tôi giãy nảy, sợ tốn tiền. Bảo mua quần áo mới thì nói chẳng đi đâu, sắm chi lãng phí. Lý lẽ của vợ là còn lo nuôi con học đại học, lo sau này cưới dâu, lo tiền dưỡng già… Lắm nỗi đa đoan như thế, e là tới già vợ tôi cũng không biết nơi nào khác ngoài Sài Gòn, chẳng biết mùi vị món ngon ra sao.
Nhớ câu ca dao xưa: “Con cò lặn lội bờ sông/Gánh gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ non”. Người xưa hay ví phụ nữ là con cò, vì tính cần mẫn, chịu khó. Nhưng vừa gánh vừa khóc nỉ non thì xem ra thân cò cơ cực lắm, tủi phận lắm, dẫu có là thiên chức, có là tình nguyện. Đó là chuyện của ngày xưa, là biểu tượng ca ngợi đức tính hy sinh cho chồng con của người phụ nữ Việt.
Thời nay, khi cuộc sống đã dư gạo dư tiền, những người phụ nữ như Lan, như vợ tôi sao không biết chăm chút cho mình, đổi hết lớp áo cũ cho nở mày nở mặt, cho bõ những ngày còng lưng gánh gạo? Những “con cò” ấy hẳn không ít lần khao khát được sống cho mình, được hưởng những điều mà chính họ đang dành cho chồng con. Họ có biết chồng mình dẫu trân trọng sự hy sinh, chịu khó ấy nhưng không hề muốn vợ mình đầu tắt mặt tối đến quên cả bản thân; khiến cho thân cò vốn mỏng manh, yếu đuối trở thành nhàu nhĩ trong mắt chồng. Những người-vợ-cò ấy có biết nhiều ông chồng rất bực cái tính “cò” của vợ, muốn vợ phải thương lấy thân? Vậy mà…
(Phunuonline)
" alt=""/>Chán vì vợ nhàu nhĩ như... người giúp việc15 năm trước, tôi từng rất hài lòng với tấm bằng cử nhân đại học của mình và chê cười mấy người bạn cố gắng học lên Thạc sĩ, Tiến sĩ thay vì ra đi làm, phấn đấu cho sự nghiệp. Tôi nghĩ rằng học cao làm gì cho mệt, cứ có năng lực chuyên môn là ra đi làm tự khắc tìm được công việc tốt. Và đúng là nhờ những kinh nghiệm thực tế làm việc từ hồi sinh viên nên tôi nhanh chóng tìm được một công việc với mức lương khá tốt.
Khởi đầu như mơ, tôi gạt phăng ý nghĩ học hành, bằng cấp ra khỏi đầu để lao vào làm việc, kiếm tiến. Tuy nhiên, cuộc đời vốn không như mơ. Càng ngày, tôi càng nhận thấy mức lương của mình tăng khá chậm, lại không có nhiều cơ hội phát triển, thăng tiến dù tích lũy kinh nghiệm không ít. Đơn giản vì nhiều đồng nghiệp của tôi còn được đào tạo cao hơn, kinh nghiệm thực tế nhiều hơn tôi nên họ sẽ được ưu tiên cất nhắc. Vậy nên, tôi quyết định nghỉ việc và tự ra ngoài kinh doanh.
>> 'Ai cũng nên học Đại học'
Mặc dù, việc kinh doanh tương đối ổn, đem lại cho tôi thu nhập gấp 5-10 lần khi đi làm công ăn lương trước kia, nhưng nó về sự bứt phá trong sự nghiệp thì không. Thế nên, tôi không thể tự nhận rằng mình đạt được thành công trong công việc. Dù không thất bại, thua lỗ, nhưng thu nhập của tôi đã chững lại trong ba năm liền tính đến hiện tại.
Trong khi đó, nhìn sang những người bạn ngày xưa quyết tâm học lên cao, đến nay, họ đã là Thạc sĩ, Tiến sĩ có tiếng cả. Ngoài địa vị, danh tiếng, họ còn có rất nhiều cơ hội được mời đi dự các chương trình, hội thảo, cả báo chí và các hoạt động xây dựng chính sách. Đó là còn chưa kể họ được cơ quan, tổ chức cử đi học, đi công tác, tham dự các hội nghị quốc tế ở nhiều nơi trên thế giới. Thế nên, vị trí hiện tại còn mang lại cho họ nhiều giá trị mềm khác nữa như các mối quan hệ xã hội, nắm bắt nhiều thông tin quan trọng, có tiếng nói đối với cộng đồng, tầm ảnh hưởng lớn đến xã hội...
Xét về kinh tế, có thể tôi không kém cạnh các bạn bè cùng trang lứa, nhưng xét về nhiều giá trị khác kể trên, tôi thấy bản thân thua kém rất nhiều. Do vậy, với những bạn trẻ đang có suy nghĩ chỉ cần học vừa phải, ra trường đi làm, tích lũy kinh nghiệm thực tế để có một khoản thu nhập khá là hơn hẳn việc phấn đấu học tập thì đó là một sai lầm rất lớn. Bất cứ sự nỗ lực nào cũng sẽ mang lại cho bạn thành quả xứng đáng. Hãy nhìn nhận một cách đa chiều, đừng quá xem trọng thu nhập nhất thời mà vội vàng hạ thấp tầm quan trọng của học vấn, bằng cấp.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
" alt=""/>'15 năm làm việc lương cao không bằng bạn bè có bằng cấp'Vào giai đoạn cuối tiền mãn kinh, chu kỳ kinh nguyệt không đều, buồng trứng sản xuất ít estrogen hơn khiến trao đổi chất, tốc độ cơ thể chuyển đổi năng lượng dự trữ thành năng lượng hoạt động chậm lại. Hoạt động của hormone peptide giống glucagon-1 (GLP-1) có tác dụng kiểm soát đường máu và làm chậm tốc độ rỗng của dạ dày cũng suy giảm, dẫn đến những thay đổi về cảm giác thèm ăn.
Chức năng của hormone leptin và neuropeptide Y giúp kiểm soát cảm giác no bị ức chế. Nồng độ "hormone đói" ghrelin tăng cao hơn so với bình thường. Do đó, phụ nữ ở giai đoạn này thường tăng cảm giác thèm ăn. Estrogen giảm cũng gây giữ nước trong cơ thể, khiến phụ nữ tăng cân.
Một số phụ nữ thường xuyên căng thẳng, mất cân bằng dinh dưỡng ảnh hưởng đến quá trình chuyển hóa ở gan, mức cholesterol thấp, suy giáp, hội chứng buồng trứng đa nang (PCOS)... khiến mức progesterone giảm. Điều này có thể dẫn đến mất cân bằng hormone, cơ thể nhận diện dư thừa estrogen, ảnh hưởng đến cân nặng.
Tăng cân cũng có thể xảy ra như một phần của quá trình lão hóa, theo bác sĩ Tiến Lên. Hormone estrogen giảm, hệ vi sinh đường ruột thay đổi, một số loại gia tăng số lượng theo tuổi tác ảnh hưởng đến khả năng hấp thụ canxi và vitamin D, gây giảm mật độ xương. Đau nhức cơ xương khớp khiến nữ giới vận động ít hơn so với thời trẻ. Tuổi cao, tốc độ sử dụng hết năng lượng trong khi tập luyện thể dục thể thao cũng giảm đi, dẫn đến mất khối lượng cơ bắp, ảnh hưởng quá trình trao đổi chất.
Giấc ngủ của nữ giới ở giai đoạn này cũng bị rối loạn do bốc hỏa, đổ mồ hôi đêm... Những thay đổi về tâm lý, cảm xúc dẫn đến ăn uống không kiểm soát, mất cân bằng nếu tăng thực phẩm giàu calo và ít dinh dưỡng. Nữ giới sử dụng các thuốc điều trị bệnh mạn tính như đau khớp, huyết áp... có thể gặp tác dụng phụ tăng cân. Một số người có xu hướng tăng cân trong giai đoạn mãn kinh do yếu tố di truyền, tức gia đình có tiền sử béo phì.
Theo bác sĩ Tiến Lên, trung bình mỡ nội tạng tăng, chiếm 5-8% tổng lượng mỡ cơ thể khi tiền mãn kinh, tỷ lệ này ở hậu mãn kinh là 15-20%. Tình trạng này làm tăng nguy cơ mắc các bệnh như tăng huyết áp, tim mạch, hô hấp, tiểu đường...
Để kiểm soát cân nặng, bác sĩ khuyên phụ nữ nên tăng cường hoạt động thể chất vừa phải ít nhất 150 phút mỗi tuần như đi bộ nhanh, aerobic... hoặc 75 phút mỗi tuần nếu hoạt động mạnh như chạy bộ. Các bài tập rèn luyện sức mạnh cơ bắp nên thực hiện ít nhất hai lần mỗi tuần.
Chú trọng chế độ ăn uống, tăng cường thực phẩm giàu protein, chất xơ, hạn chế đường, tinh bột, cắt giảm đồ uống và thực phẩm chứa nhiều đường để giảm gia tăng mỡ bụng. Từ 50 tuổi trở đi, cơ thể cần giảm 200 calo mỗi ngày so với tuổi 30-40. Hạn chế căng thẳng bằng cách thiền, tập yoga, đọc sách, nghe nhạc, đi dạo... và ngủ đủ giấc mỗi ngày cũng kiểm soát cân nặng.
Trịnh Mai
" alt=""/>Lý do phụ nữ trung niên dễ tăng cân dù sống lành mạnh