Tôi xuất thân từ một gia đình thuần nông, bố mẹ đều là những người nông dân quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Vì thế, tôi đã cố gắng và thi đậu được vào trường Đại học Sư Phạm Hà Nội với hy vọng tương lai của mình sẽ tươi sáng hơn.
Lên Hà Nội, tôi vừa học, vừa đi dạy thêm để kiếm tiền lo ăn học cho mình, cũng là để giảm bớt gánh nặng cho bố mẹ. Nhưng rồi, cũng từ những buổi đi dạy thêm này mà tôi đã quen chồng tôi bây giờ. Bởi khi đó, gia đình anh thuê tôi về làm gia sư dạy toán cho cô em gái của anh đang học lớp 11.
Tuy nhiên, phải đến khi kết thúc khóa học thêm, anh mới liên lạc lại với tôi, rồi bằng cách nào đó, anh tìm được địa chỉ phòng ở ký xá của tôi để đến thăm tôi.
Dần dần, những cuộc tấn công ngày càng mạnh cùng với kinh nghiệm trải đời của anh đã khiến cho trái tim tôi gục ngã. Vì thế, tôi đã nhận lời yêu anh khi mới đang là sinh viên năm thứ 3.
Sau đó, khi tôi vừa tốt nghiệp đại học, anh đã dẫn tôi về giới thiệu với gia đình anh và đòi về ra mắt bố mẹ tôi. Rồi, rất nhanh chóng, một đám cưới tưng bừng đã được diễn ra.
Tôi về nhà chồng trong niềm vui, niềm hạnh phúc ngập tràn. Tuy nhiên, niềm hạnh phúc ấy không toàn diện và dài lâu như tôi vẫn mơ ước. Bởi khi bước chân vào nhà chồng, một ngôi nhà sang trọng, giàu có với tư cách là một đứa con dâu thì mọi thứ đều không còn giống như xưa nữa.
Bố mẹ chồng tôi, tuy giàu có, nhưng thực sự là những người keo kiệt, bủn xỉn, thích soi mói và khó tính đến không ngờ. Tôi làm gì, ông bà cũng không hài lòng cho dù đó là việc lau dọn nhà cửa, hay cơm nước phục vụ gia đình.
![]() |
Ảnh minh họa. |
Tệ hại hơn, ông bà còn không cho tôi đi làm vì gia đình nhà tôi không cần đến con dâu kiếm tiền. Vì thế, từ một sinh viên tốt nghiệp Đại học Sư phạm, tôi trở thành một osin đúng nghĩa cùng với nhiệm vụ sinh con, đẻ cái cho chồng. Thêm vào đó là bao nhiêu nhục nhã ê chề. Bởi mang tiếng là con dâu nhà giàu, nhưng hơn một chục năm nay, kể từ khi về làm dâu, đến tiền mua một gói băng vệ sinh, tôi cũng phải mở lời xin chồng.
Ngày lễ, ngày tết, chẳng mấy khi tôi được về với gia đình, bố mẹ đẻ của mình vì còn phải cơm nước, phục vụ gia đình chồng.
Trong khi đó, chồng tôi thì càng ngày càng tệ. Hết lần này đến lần khác, anh ngoại tình rồi công khai ngoại tình. Thậm chí, anh còn dẫn cả những cô nhân tình ấy về nhà tôi để ăn uống cùng với gia đình, và bắt tôi phải cơm nước phục vụ.
Tôi nhục nhã, ê chề, nên có nói chuyện với mẹ chồng, những mong cùng cảnh đàn bà, bà sẽ có chút bênh vực tôi. Nhưng tôi đã nhầm, bà không những không trách móc con trai mình mà còn chửi mắng tôi nhỏ nhen ích kỷ, ghen tuông vớ vẩn.
Thế là, tôi lại phải câm lặng, nín nhịn bởi tôi biết, trong cái gia đình này, ngoài 2 đứa con trai của tôi thì chẳng có ai đứng về phía tôi. Tuy nhiên, tôi càng nín nhịn thì anh lại càng quá đáng. Hết lần này đến lần khác, hết cô này đến cô khác, anh cặp kè một cách công khai, coi như không có sự tồn tại của tôi.
Thậm chí, 3 tháng trở lại đây, anh còn cặp bồ với cô thư ký mới của mình, rồi còn ngang nhiên đưa về phòng ngủ của chúng tôi để “hành sự” ngay cả khi tôi đang lúi húi dưới tầng 1 để chuẩn bị cơm nước cho cả gia đình.
Thế rồi, có lần, con trai tôi bắt gặp, nó chạy xuống mách tôi nên tôi đã làm ầm ĩ khắp nhà rồi xông vào đánh nhau với cô gái kia. Bố mẹ chồng tôi thấy vậy cũng không bênh vực tôi mà còn lớn tiếng cầm trịch cho chồng tôi gọi bảo vệ đến túm cổ tôi, và lôi ra khỏi nhà.
Sau đó, cả chồng tôi, cả mẹ chồng, chị chồng tôi đều gọi điện cho tôi, bảo tôi đến lấy quần áo rồi tự lo chỗ ăn, chỗ ở chứ sau này không được bước chân về nhà nữa. Bởi tôi đã hành xử không xứng đáng là con dâu trong gia đình này. Cách hành xử và tất cả những gì thuộc về tôi đều không bằng cái móng tay của cô thư ký kia.
Thậm chí, hôm tôi về, bà cũng không cho tôi vào phòng, cũng không cho tôi được nói năng gì nữa mà cầm cái valy đã sắp sẵn với mấy bộ quần áo vo viên đặt vào tay tôi rồi đẩy tôi ra khỏi cửa.
Con trai thứ 2 của tôi, năm nay 8 tuổi, thấy mẹ bị đuổi đi thì khóc lóc chạy theo để kéo tôi trở lại. Nhưng ác độc thay, nhìn thấy mẹ con tôi như vậy, mẹ chồng tôi vẫn vô tình vô nghĩa mà đóng sầm cửa lại.
Vì thế, bây giờ, 2 mẹ con tôi đang phải ở nhờ trong một căn phòng trọ cũ nát mà một người bạn tôi thương tình cho mượn. Tuy nhiên, mấy hôm nay, con trai tôi, có lẽ vì không quen với cuộc sống khổ cực, lại phải sống trong căn phòng cũ nát, chật chội và nóng bức nên cháu đã phát ốm. Tôi nhìn con mà cứ trào nước mắt. Không biết phải làm thế nào để tốt cho con??? Chẳng lẽ tôi lại phải chịu đựng, nhẫn nhục để cầu xin được quay trở về ngôi nhà ấy hay sao???
Thanh Tuyền (Cầu Giấy, Hà Nội)
" alt=""/>Chồng dắt nhân tình về nhà bắt vợ phục vụ cơm nướcTrước đó, bà L. đang chuẩn bị đồ ăn trong nhà bếp thì trượt chân ngã, bàn tay chống mạnh vào dao dẫn tới đứt lìa. Ngay lập tức, gia đình đã đưa bệnh nhân đến bệnh viện.
Bác sĩ khám lâm sàng thấy bàn tay phải của bà L. đứt xương, mạch máu trụ quay, dây thần kinh giữa, thần kinh trụ, gân 4 ngón. Người phụ nữ này có bệnh nền đái tháo đường type 2.
Bác sĩ nhận định đây là ca bệnh tổn thương rất phức tạp có nguy cơ cao phải cắt cụt bàn tay. Ngay lập tức, ê-kíp nối chi thể của Khoa Chỉnh hình - Bỏng, Gây mê hồi sức và các chuyên khoa liên quan được mời hội chẩn khẩn cấp. Bệnh nhân nhanh chóng được chuyển về phòng phẫu thuật cấp cứu.
Trải qua hơn 6 giờ phẫu thuật căng thẳng, các bác sĩ đã khâu nối gân cơ, các mạch máu và thần kinh cho bàn tay đứt lìa của bà L. Sau 3 tuần điều trị, bệnh nhân phục hồi tốt, có thể cử động gập duỗi ngón tay.
Bác sĩ chuyên khoa 2 Hoàng Tuấn Long, Phó trưởng Khoa Chỉnh hình - Bỏng, cho biết phẫu thuật nối ghép mạch máu, thần kinh, chi thể đứt rời là kỹ thuật phức tạp, đòi hỏi phẫu thuật viên phải có trình độ chuyên sâu, đôi tay khéo léo và sự phối hợp nhuần nhuyễn giữa các chuyên khoa.
Bên cạnh đó, bác sĩ còn phải am hiểu về quá trình đông máu, huyết động học, cấu trúc mạch máu,… để tránh các biến chứng có thể xảy đến trong quá trình phẫu thuật.
Lần đến này, cả hai không phải hỗ trợ người dân phòng dịch, cũng không phải khiêng gạo, khiêng nhu yếu phẩm đi phát… mà là để làm giấy đăng ký kết hôn.
Cái kết đẹp cho chuyện tình yêu của anh bộ đội và cô tình nguyện viên (Ảnh: NVCC)
Chia sẻ về chuyện tình có quả ngọt của mình, Thượng úy Tài cho biết thời điểm đại dịch COVID-19 bùng phát mạnh tại TPHCM, nhiều cán bộ, học viên trường Sĩ quan Lục quân 2 đã được điều động đến TP.HCM hỗ trợ công tác phòng chống dịch.
Tình cờ, Thượng úy Tài và cô tình nguyện viên Trúc Linh quen nhau khi cả hai cùng tham gia công tác hỗ trợ cho người dân tại phường 7.
Tuy nhiên, cả hai không có nhiều ấn tượng về nhau dù thường xuyên gặp mặt ở trụ sở UBND phường. Cho đến hôm Trung thu, Trúc Linh hóa thân thành chị Hằng để cùng phường đi phát quà cho các em nhỏ. Còn anh Tài đi cùng đoàn để hỗ trợ và ghi lại những khoảnh khắc đẹp.
Thượng úy Tài cùng vợ sắp cưới Trúc Linh (Ảnh: NVCC)
"Khi đoàn đang đi trao quà thì trời bất ngờ đổ cơn mưa lớn, mọi người phải đứng bên hiên nhà để trú mưa. Tôi đứng bên này đưa ống kính lên chụp, đúng lúc đó Trúc Linh cũng đưa mắt nhìn về phía tôi.
Ngày thường Linh đeo kính, hôm đó thì đeo lens nhìn rất đẹp. Khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy trái tim mình bị rung động. Tôi nghĩ chắc mình "say" ánh mắt này mất rồi nên cố tình chụp nhiều rồi xin Facebook Linh", Thượng úy Tài chia sẻ.
Những ngày sau đó, Thượng úy Tài thường xuyên nhắn tin, hỏi han và tâm sự với Trúc Linh. Ban đầu, câu chuyện của cả hai chỉ xoay quanh việc hỗ trợ người dân phòng chống dịch, hay những câu chuyện vui hàng ngày. Dần dần tình cảm đong đầy, cả hai đều mong được gặp gỡ, được làm việc chung, được chăm sóc cho nhau mỗi ngày.
Cả hai bịn rịn chia tay trong ngày Thượng úy Tài rời phường 7 (quận Bình Thạnh) để về đơn vị, sau thời gian hỗ trợ chống dịch (Ảnh: NVCC).
Đến khi tình hình dịch bệnh tại TP.HCM tạm ổn, các chiến sĩ trường Sĩ quan Lục quân 2 chia tay thành phố để trở về trường học tập, công tác… cũng là lúc Thượng úy Tài và cô tình nguyện viên phải học cách yêu xa. Khoảng thời gian này, cả anh Tài và Trúc Linh đều xem đây là một thử thách để cùng nhau chinh phục.
Trở về đơn vị, anh Tài phải thực hiện cách ly nên có nhiều thời gian tâm sự với Trúc Linh. Sau đó, anh được phân công ra Hà Nội công tác một tháng. Trong thời gian này, cả hai thường xuyên điện thoại và cũng là lúc cả hai nhận ra nhiều điểm tâm đầu ý hợp và nỗi nhớ cũng ngày một nhiều hơn.
Trước khi quyết định kết hôn, anh Tài và Trúc Linh đã có thời gian tìm hiểu, chia sẻ nhiều khó khăn, thiệt thòi khi làm vợ của một quân nhân (Ảnh: NVCC).
Anh Tài đề cập chuyện cưới xin, Trúc Linh suy nghĩ trong một thời gian ngắn rồi cũng gật đầu đồng ý. Chia sẻ về quyết định này, Thượng úy Tài cho biết, bản thân anh và Trúc Linh đều đã suy nghĩ rất kỹ và quyết định gắn bó cuộc đời bên nhau. Anh nói, thời gian tìm hiểu dài hay ngắn không quan trọng, mà quan trọng nhất là mình đã gặp được đúng người mình thấy phù hợp.
"Trước khi quyết định kết hôn, chúng tôi đã chia sẻ rất nhiều với nhau về những khó khăn, thiệt thòi khi làm vợ của một quân nhân. Chúng tôi sẽ không có thời gian bên nhau mỗi ngày như những gia đình bình thường khác. Ngày lễ, ngày kỷ niệm, cũng có thể sẽ phải một mình.
Chuyện tình giữa anh bộ đội và nàng tình nguyện viên nhanh chóng đi đến cái kết viên mãn (Ảnh: NVCC).
Vì vậy, làm vợ của một quân nhân phải mạnh mẽ hơn, phải cố gắng hơn những người phụ nữ khác để là hậu phương vững chắc cho chồng công tác… Ngoài ra, còn rất nhiều những khó khăn khác nữa. Nhưng may mắn là Trúc Linh hiểu, và sẵn sàng chia sẻ với tôi", Thượng úy Tài nói.
Anh Tài tâm sự thêm, trước đây, anh luôn nghĩ mình lương bộ đội không được bao nhiêu nên phải tìm cô gái có công ăn việc làm ổn định để xây dựng hạnh phúc gia đình. Thế nhưng gặp Linh suy nghĩ của anh đã thay đổi, anh muốn che chở, chăm lo cho Linh nên quyết tâm đảm bảo được kinh tế để sau này lo cho gia đình nhỏ của mình.
Sau khi kết thúc chuyến công tác từ Hà Nội về, anh Tài dẫn Linh đi mua nhẫn cưới rồi đến nơi đầu tiên cả hai cùng đi chơi sau khi TP.HCM nới lỏng giãn cách xã hội cầu hôn.
Thượng úy Tài cùng cô tình nguyện viên Trúc Linh lên phường đăng ký kết hôn (Ảnh: NVCC).
Chiều 22/12 - đúng vào dịp kỷ niệm ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam, Thượng úy Lê Quốc Tài đã nắm tay Trúc Linh đến UBND phường 7, quận Bình Thạnh làm đăng ký kết hôn để minh chứng cho tình yêu của mình. Lễ đính hôn của đôi bạn trẻ được tổ chức tại nhà Linh, dưới sự ủng hộ và chúc phúc của cha mẹ hai bên.
"Phường 7 là nơi chúng tôi quen nhau và cũng là nơi tình yêu chớm nở, rồi nên duyên vợ chồng. Vì vậy, chúng tôi muốn đến đây để đăng ký kết hôn xem như là dấu mốc chứng minh cho tình yêu của cả hai.
Sau khi đăng ký kết hôn, Trúc Linh vẫn tiếp tục đi học, còn mình vẫn làm ở Đồng Nai, cuối tuần hai vợ chồng mới gặp nhau. Khi nào dịch ổn, tụi mình mới tổ chức tiệc cưới mời bạn bè, người thân cùng chung vui", anh Tài bày tỏ.
Theo Dân Trí
Trong khoảng thời gian tình nguyện tham gia công cuộc phòng, chống Covid-19, có những bạn trẻ không chỉ góp sức đẩy lùi dịch bệnh, mà còn tìm được tình yêu của mình.
" alt=""/>Anh bộ đội vào TP.HCM chống dịch 'rước luôn' cô tình nguyện xinh đẹp làm vợ