- TheàitửHànQuốclàmxiêulòngmọicôgáxem đá banh trực tiếpo thời gian, nhan sắc của họ đã có ít nhiều thay đổi. Tuy nhiên họ vẫn là những tài tử đứng vững trong lòng khán giả bởi tài năng và sắc đẹp.
- TheàitửHànQuốclàmxiêulòngmọicôgáxem đá banh trực tiếpo thời gian, nhan sắc của họ đã có ít nhiều thay đổi. Tuy nhiên họ vẫn là những tài tử đứng vững trong lòng khán giả bởi tài năng và sắc đẹp.
Bác sĩ giải thích bối cảnh dịch bệnh tại TP HCM khiến nhiều gia đình muốn tiêm phòng sởi cho con càng sớm càng tốt, để kịp thời bảo vệ sức khỏe trẻ nhỏ khi tới trường.
Sởi là bệnh truyền nhiễm cấp tính do virus gây ra, lây truyền khi người bệnh ho, hắt hơi hoặc thở. Tốc độ lây lan nhanh hơn Covid và cúm. Bệnh ảnh hưởng chủ yếu trên trẻ nhỏ, có thể biến chứng nghiêm trọng, gây tử vong.
Trước đó, giới chức TP HCM đã công bố dịch sởi và kêu gọi phụ huynh nhanh chóng tiêm vaccine cho trẻ chưa tiêm hoặc tiêm chưa đủ hai mũi. Thành phố khởi động chiến dịch tiêm chủng từ ngày 31/8. Tuy nhiên, Sở Y tế TP HCM đánh giá tiến độ tiêm vaccine chậm, mong muốn tăng tốc độ tiêm để kịp thời đẩy lùi dịch bệnh.
Nói về vấn nạn tắc đường nhức nhối suốt một thời gian dài mà chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, độc giả John Wickcho rằng quan trọng nhất vẫn là ý thức con người: "Nguyên nhân lớn nhất gây ùn tắc giao thông ở ta vẫn là ý thức của người tham gia giao thông. Đặc biệt là những người đi ôtô chiếm hết các làn đường, đỗ xe đúng giờ cao điểm rồi bỏ đi đâu không biết; và những người đi xe máy theo kiểu điền vào chỗ trống, vượt đèn đỏ, chắn chỗ rẽ đèn xanh...
Nhìn sang Đài Loan, họ cũng chật chội, nhiều xe máy như ta, nhưng giao thông rất mượt mà. Vì người ta điều phối giao thông thông minh, và ý thức tuân thủ của người dân rất tốt. Nếu bây giờ Hà Nội, TP HCM và các tỉnh thành khác cũng phạt các hành vi vô ý thức khi tham gia giao thông với mức độ nặng và nghiêm khắc như với nồng độ cồn, thì tôi đảm bảo ùn tắc sẽ giảm tối thiểu 90%".
Đồng quan điểm, Thương Phạmnhận định: "Nhức nhối nhất vẫn là ý thức của người tham gia giao thông. Kể cả người đi ôtô sang vẫn cứ cố vượt một hai giây đèn vàng, nên đến ngã ba, ngã tư là ùn ứ, kẹt cứng. Rồi có những người đi ngược chiều, cố tình rẽ mặc dù có biển cấm, khiến các phương tiện lưu thông đúng phải dừng lại nhường đường... Tất cả những thứ đó khiến giao Việt hỗn loạn. Thiết nghĩ, nếu Việt Nam tăng gấp 10 lần mức phạt hiện tại và có đủ nhân lực để bắt hết những người vi phạm thì có lẽ sẽ đường mới đỡ tắc được phần nào vào các khung giờ cao điểm hơn".
>> Bất lực vì đám đông chạy xe ngược chiều quá đông và hung hãn
Lo ngại trước tình trạng giao thông ở Việt Nam, độc giả Chính Hàcảnh báo: "Lượng phương tiện cá nhân quá nhiều cộng thêm ý thức lái xe của dân còn kém chính là hai nguyên nhân khiến giao thông Việt ì ạch. Hai năm dịch bệnh, nhà nhà người người đua nhau mua ôtô chạy dịch vụ cũng góp phần khiến quá tải giao thông. Theo tôi, nên sớm thu phí vào nội đô càng sớm càng tốt. Tiếp đó, cũng cần nâng cao các dịch vụ phương tiện công cộng. Ví dụ như giảm thuế cho các công ty có nhiều người đi phương tiện công cộng.Tôi bây giờ gần như toàn đi xe buýt, mỗi ngày đi làm nhìn xuống đường thấy cảnh ùn tắc mà phát sợ. Những năm tới sẽ còn khắc nghiệt hơn nhiều nữa nếu chúng ta không làm quyết liệt".
Làm gì để cải thiện thực trạng giao thông ở Việt Nam? Bạn đọc Mr Hanêu quan điểm: "Hà Nội, TP HCM cũng như các thành phố khác cần mở các nút giao để giảm tải các phương tiện lưu thông... Còn nhiều tuyến đường chỉ còn một đoạn ngắn là thông tuyến nhưng các vườn cây hoặc bãi vật liệu, nhà xưởng tạm vẫn án ngữ, nếu chưa rải nhựa được thì chỉ cần san bằng máy xúc để có mặt phẳng thì cũng giải tỏa được khá nhiều.
Hạ tầng chưa đáp ứng kịp với lượng phương tiện tham gia giao thông nên cái quan trọng là ý thức của người lái xe. Rất cần tăng cường truyền thông và đội ngũ tuyên truyền về ý thức tham gia giao thông để giảm ùn tắc và giảm tai nạn xảy ra. Tôi mong mọi người nếu thấy có ùn tắc thì hãy giảm tốc độ ngay từ xa hoặc tạm tránh vào đường khác, chứ đừng cố chen lấn để càng thêm tắc nghẽn".
"Đường sá như hiện nay là quá đủ, tôi đi nhiều nước thấy đường của họ cũng chỉ có vậy, nhưng ít tắc đường. Nếu có tắc, người ta cũng cũng vẫn di chuyển được và nhanh thông. Lý do chỉ có hai, đó là hệ thống tàu điện phát triển giúp giảm tải cho phương tiện cá nhân và ý thức tham gia giao thông của người dân rất tốt. Ở đó, xe cộ xếp hàng đi theo thứ tự chứ không có kiểu tranh nhau vượt và điền vào chỗ trống như ở ta. Ngoài ra, cũng cần giảm lượng xe máy vì phương tiện này càng đông càng khiến giao thông lộn xộn", độc giả Mặt trời bé conkết lại.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
" alt=""/>'Tắc đường vì ý thức kém'Quê anh thuộc một tỉnh miền Trung, thuần nông, đời sống nhìn chung không đến nỗi nào nhưng nhà anh thì đúng là nghèo thật. Nhưng đó không phải là vấn đề. Vấn đề chính là ở chỗ, ngay hôm đầu tiên tôi về ra mắt, mẹ người yêu nhân lúc con trai mình vắng mặt đã hỏi tôi: "Nếu cháu lấy chồng thì có bao nhiêu của hồi môn?".
Tôi rất ngạc nhiên trước câu hỏi của mẹ bạn trai, lúc đầu nghĩ bác ấy nói đùa, nhưng lại nhận ra bác ấy đang nghiêm túc chờ câu trả lời nên nói: "Nhà cháu cũng nghèo, cháu chẳng có của hồi môn gì cả ạ".
![]() |
Bác ấy lại hỏi: "Bác nghe H. nói cháu là con một, sau này cưới nhau thì thằng H. sẽ ở rể nhà cháu à?".
Tôi nói: "Không, bọn cháu sẽ thuê nhà tự lo cho cuộc sống của mình chứ".
Bác ấy nghe xong thì không nói thêm gì, chỉ thở dài một cái, sau đó thái độ có vẻ lạnh nhạt hơn, không hỏi han trò chuyện như lúc đầu nữa.
Sau khi về lại thành phố, tôi nghĩ nhiều về thái độ của mẹ anh ấy khi hỏi tôi sau khi lấy chồng sẽ có bao nhiêu của hồi môn, về chuyện H. sẽ ở rể nhà tôi sau khi cưới. Có vẻ như họ đã mong đợi từ tôi nhiều hơn vì nghĩ tôi là con gái thành phố. Và thú thật, tôi có chút lăn tăn và thất vọng.
Tôi nhớ một lần anh có nói rằng: "Chỉ cần em muốn, anh không ngại chuyện ở rể đâu. Anh sẽ cùng em chăm sóc bố mẹ". Lúc đó tôi cảm động lắm, bởi không phải chàng trai nào cũng có được suy nghĩ như vậy. Nhưng giờ tôi lại hoang mang không biết anh có tính toán gì trong chuyện tình yêu của chúng tôi không. Vì công bằng mà nói, xét về ngoại hình, tôi thật sự không bằng anh. Tôi chỉ hơn anh là có nhà ở và hộ khẩu thành phố.
Và vài hôm trước H. gặp tôi, nói rằng: Bố mẹ anh có gọi điện, nói không ủng hộ chuyện tình cảm của hai đứa. Lý do là ông bà muốn anh lấy vợ ở quê cho gần nhà để đỡ đần ông bà. Anh nói với tôi: "Đó là ý của bố mẹ, nhưng anh yêu em, hôn nhân là do anh lựa chọn. Dù bố mẹ có thế nào em cũng sẽ cùng anh vượt qua nhé".
Nói thật, tôi luôn nghĩ, tình yêu vốn là chuyện của hai người, chỉ cần chúng tôi đồng ý đồng lòng là được. Cũng như bố mẹ tôi khi biết quê anh ở xa không đồng ý nhưng tôi đã thuyết phục được họ. Nếu yêu nhau thật lòng thì không có khó khăn nào không thể vượt qua.
Nhưng với những gì đã xảy ra, tôi không còn tự tin vào tình cảm của H. dành cho tôi nữa. Tôi có nên tìm hiểu thêm, hay nhân dịp này lấy lý do mà chia tay luôn. Tôi không sợ gì, chỉ sợ người ta đến với mình vì vụ lợi. Làm thế nào để biết một người đến với mình thật lòng?
Con gái thứ hai của chúng tôi có nhan sắc, học thức và kinh tế ổn định nhưng cháu không chịu lập gia đình. Cháu nói thích cuộc sống tự do, không muốn ràng buộc bởi hôn nhân.
" alt=""/>'Nếu cháu lấy chồng thì có bao nhiêu của hồi môn?'