Nguyên liệu:
![]() |
Bạn cần chuẩn bị những nguyên liệu sau cho món cá kèo kho rau răm:
- 400gr cá kèo
- 01 nhúm rau răm to
- Tỏi, tiêu, ớt, chanh, muối hạt.
Chế biến:
![]() |
Tẩy nhớt cá bằng nước muối hạt pha loãng với nước cốt chanh. Dùng muối và chanh chà xát mình cá, xả lại với nước. Lập lại đến khi mình cá hết nhớt.
![]() |
Ướp cá với 02 muỗng cà phê tiêu xay, 02 cà phê muỗng nước màu, 02 muỗng cà phê đường, 02 muỗng cà phê bột nêm, tỏi và hành tím băm trong 15 phút.
![]() |
Phi thơm hành tím và tỏi đập dập với dầu nóng. Cho cá đã ướp vào đảo nhanh tay cho thịt cá săn lại. Giảm nhỏ lửa và nêm thêm 04 muỗng canh nước mắm, 1 muỗng cà phê đường, kho liu riu cho cá thấm gia vị.
![]() |
Khi cá thấm màu gia vị, cho rau răm và ớt trái đã rửa sạch vào. Đậy nắp nồi kho cùng cá khoảng 2 phút thì tắt bếp.
Thành phẩm:
![]() |
Những ngày đông cuối năm đang đến cùng với những cơn gió lùa làm chúng ta rùng mình, và bất chợt thèm hương thơm đậm đà của bữa cơm gia đình. Một niêu cá kèo kho rau răm nóng tỏa hương thơm nồng cay bên cạnh bát cơm nghi ngút khói, quả là sự hấp dẫn khó cưỡng trong những ngày này.
Thịt cá kèo tươi, dai và ngọt được thấm vị cay của tiêu và ớt, mùi thơm đặc trưng từ rau răm cùng nhau hòa quyện để tạo nên bữa cơm nhà ấm áp và lưu luyến lòng người.
**Lưu ý:
- Gia vị nêm nếm theo khẩu vị mỗi gia đình.
- Không đảo cá mạnh tay làm nát cá.
- Đậy nắp nồi để kho sau khi cho thêm rau răm, để giữ mùi rau thơm.
(Theo Tri thức trẻ)
" alt=""/>Cá kèo kho rau răm thơm lừng dân dã ngửi đã yêu!Cuộc chiến tình báo gay cấn trong biên khảo Răng sư tử của nhà báo Yên Ba
Hồi ký của vợ chồng cựu tổng thống Mỹ Obama xuất bản tại Việt Nam
Mẹ bỉm sữa viết tiểu thuyết về chuyện tình gái Việt với trai Tây
Nhà thơ Trần Trương vừa có buổi ra mắt tập thơ mới của mình sau 10 năm ấp ủ - Nhặt lại tháng ngày rơi rất ấm cúng cùng các bạn thơ - văn của mình tại Hội nhà văn Việt Nam.
Đọc Nhặt lại tháng ngày rơi người đọc dễ dàng cảm nhận ra cái chất tự chiêm nghiệm, tự kỷ của một thanh niên thị thành ngắm rừng rú, lâm sinh theo cách của mình trong nhiều bài thơ, trong nhiều tứ thơ, trong nhiều câu thơ…
Và dù không nhiều nhưng trong tập thơ mới này, Trần Trương cũng giới thiệu vài bài thơ tình đầy ngọt ngào, dẫn dắt trái tim độc giả cùng tận hưởng vị ngất ngây tình yêu tươi đẹp mang lại, đôi lúc lại ngậm ngùi nếm vị đắng của tình yêu...
![]() |
Tập thơ Nhặt lại tháng ngày rơi của tác giả Trần Trương vừa mang phong cách lãng mạn lại vừa chứa đựng hiện thực phê phán. |
Khi yêu, Trần Trương yêu bằng cả con tim, Anh không ngần ngại bộc lộ tình cảm chân thành ấy: "Tôi về Tuyên cùng phố núi cao xanh/ Bởi thương quá có một người em gái/…/ Và uống mãi như thắm vào ché rượu/ Mối tình xa nghiêng với vít tay cần/ Rồi lửa nữa cứ bập bùng thao thức/ Với mắt người con gái đắm trong tôi/ Không phải đâu con nai vàng ngơ ngác/ Tóc em thơm cho gió cuốn bồi hồi/…/ Tôi cúi xuống trong bộn bề sắc lá/ Nhặt vô tình thấy bóng lá hình em/ Ướt sương chiều lóng lánh/ Mình lạc vào xứ Tuyên…".
Hình ảnh người con gái hiện ra trong hơi men, trong chiếc lá và… trong tất cả. Chỉ có trái tim yêu chân thành, yêu cuồng nhiệt như anh mới có thể nhìn thấy bóng hình người mà mình yêu như vậy.
Nhà thơ Đặng Huy Giang nhận xét, không gian thơ cuả Trần Trương có lúc thật đẹp, có lúc thật trong trẻo, có lúc đầy đam mê say đắm, có lúc đầy phập phồng lo toan mang màu sắc tâm trạng. Và nếu để gọi sự vật với đúng tên gọi cảu nó, đấy là những nỗi niềm của những khoảnh khắc bừng rộ của tâm trạng.
Nhà thơ Đặng Huy Giang lấy dẫn chứng bằng bài thơ Bản Mông như sau: "Sắc đỏ cháy lan ra chân trời/ Hoa đào nhấp nháy tựa sao rơi/ Những cô gái Mông cười như rắc hạt..../ Bếp không bao giờ tắt lửa/ Người Mông không có khái niệm bỏ nhau/ Tiếng khèn thay lời nói/…". Cảnh sắc và con người Việt Nam tươi đẹp biết bao qua lăng kính đó.
Tình yêu của Trần Trương với quê hương đất nước còn thể hiện qua sự thương cảm những phận người thấp hèn trong xã hội. Đó là những người ngụ cư nơi Bãi Giữa sông Hồng. Họ là những con người không nhà, không cửa, không quê hương, ở tứ xứ tụ về nơi Bãi Giữa, nhặt nhạnh những tấm gỗ, thanh tre lứa ghép lại thành nhà ở tạm, lênh đênh trên mặt nước.
Trần Trương dành cho họ những dòng đầy xúc động: "Bất chợt Bãi Giữa sông Hồng/ Nhà tranh vách lứa gió mênh mông lùa/ Lênh đênh vài luống cà chua/ Nhấp nhô ngô mía đung đưa bí bầu/ Bóng người chẳng thấy nơi đâu/ Gót bàn chân bước ngấn màu phù sa/ Rằng ai không cửa không nhà/ Đợi mùa nước cạn lội ra bãi bồi…".
Hơn thế nữa, thơ Trần Trương còn phê phán những thói hư tật xấu, đề cao đức tính giản dị, khảng khái, chính trực và cũng không quên hướng đến tính nhân văn trong đời sống.
Trong bài Có một điều, anh cười vào thói đời giả trá: "Có một điều như chẳng ai tin/ Nhưng lại là điều rất thật/ Điều thật thà duy nhất:/ Họ truyền tai nhau lời nói dối ngọt ngào".
Anh vạch trần sự bất công từ chính những người nắm cán cân công lý: "Búa nghị án gõ trên bàn nghị án/ Mà vẫn nguyên bóng tối giữa chân đèn". Đồng thời, anh bày tỏ khát vọng: "Trái tim đừng vô cảm/ Dẫu cuộc đời còn lắm oan khiên" (bài "Điều còn lại"). Và, "Đừng e ngại những dòng sông rộng lớn/ Rồi cuối cùng ra biển cũng hòa tan/ Hãy nồng nàn như ca dao giản dị/ Sẽ suốt đời sống mãi với nhân gian" (bài "Đừng vội").
70 bài thơ trong Nhặt lại tháng ngày rơi của Trần Trương muốn mang cho người đọc thông điệp rằng: Ai còn chìm nổi trong chốn phồn hoa, phù vân danh vọng hãy sống thực với lòng mình, hãy là chính mình trong mọi cảnh ngộ của cõi đời…Một Trần Trương trong Nhặt lại tháng ngày rơi rất khác, rất thi sĩ cả trong thơ và đời.
Tình Lê
Thư viện mang tên cha đẻ tác phẩm đồng thoại "Dế Mèn phiêu lưu ký" - nhà văn Tô Hoài - chính thức được mở cửa sáng 17/11 tại trường THCS Nghĩa Tân, quận Cầu Giấy, Hà Nội.
" alt=""/>Nhặt lại tháng ngày rơi cùng nhà thơ Trần TrươngXét cho cùng mà nói, gia đình anh và tôi có nhiều sự khác biệt. Bố mẹ anh đều là công nhân về hưu, nhà đông con vì cố sinh cho được cậu con trai nối dõi. Vì là con trai út nên anh được hưởng mọi ưu tiên trong nhà. Anh cũng là người duy nhất trong 4 chị em được học tới đại học vì hoàn cảnh không cho phép.
Bố mẹ tôi làm kinh doanh, không quá giàu có nhưng thuộc hàng có "của ăn của để". Tôi có một anh trai nhưng đã mất từ nhỏ vì bạo bệnh, hiện tại bố mẹ chỉ có mình tôi. Từ nhỏ, tôi lớn lên trong đủ đầy, chưa từng phải lo nghĩ bất cứ điều gì.
Hồi mới quen tôi, anh có chút e ngại. Anh luôn tỏ thái độ mặc cảm vì cho rằng, bản thân không xứng đáng với tôi, nhiều lần ngỏ ý muốn dừng lại, không dám tiến xa, sợ "trèo cao ngã đau".