Hôm nay, 11/4/2018, Navigos Group - Tập đoàn cung cấp dịch vụ tuyển dụng nhân sự hiện đang sở hữu trang tìm kiếm việc làm trực tuyến VietnamWorks và Công ty tuyển dụng nhân sự cấp trung và cấp cao Navigos Search, đã công bố dữ liệu về nhu cầu tuyển dụng nhân sự trung và cao cấp tại thị trường Việt Nam thông qua nhu cầu tuyển dụng của các khách hàng đối với Navigos Search trong Quý 1/2018.
Theo thống kê của Navigos Search trong quý I năm nay, các yêu cầu tuyển dụng đến từ ngành sản xuất đứng đầu, chiếm 40% nhu cầu tuyển dụng của các khách hàng tại Navigos Search. Xét ở mặt vĩ mô, sự tăng trưởng mạnh mẽ của ngành công nghiệp chế biến, chế tạo với mức 13,56% trong quý đầu tiên năm 2018 đã góp phần tạo nên sự khởi sắc của ngành sản xuất.
Ở góc độ tuyển dụng, việc làm trong ngành sản xuất hiện đang được đánh giá là rất dồi dào cho tất cả các cấp, từ công nhân, kỹ sư đến các nhân sự cấp quản lý. Ở khu vực phía Bắc, các khu công nghiệp thuộc tỉnh Hưng Yên, Bắc Ninh, Hải Phòng, Phú Thọ… luôn phải đối mặt với việc thiếu hụt lực lượng lao động khi các khu vực này liên tục có xây dựng nhà máy mới từ các nhà đầu tư nước ngoài.
Trong lĩnh vực điện, điện tử, các doanh nghiệp FDI có nhu cầu mở rộng nhà máy, đặc biệt là các doanh nghiệp Hàn Quốc với quy mô mở rộng rất lớn đến hơn 10.000 người. Do đó các doanh nghiệp này thường xuyên thiếu hụt lao động và phải mở rộng tìm kiếm nhân sự tại các tỉnh khác nhau tại khu vực phía Bắc.
Cùng với đó, trong 3 tháng đầu năm nay, nhu cầu tuyển dụng trong mảng sản xuất tại khu vực phía Nam cũng tăng trưởng cao, đồng thời một số các doanh nghiệp sẵn sàng mở rộng cho cả nguồn ứng viên nước ngoài đối với các vị trí quản lý cấp cao.
Navigos Search cũng cho hay, bên cạnh Sản xuất thì các ngành Bán lẻ, Tài chính-Ngân hàng, CNTT vẫn tiếp tục nằm trong Top 4 các lĩnh vực có nhu cầu tuyển dụng cao nhất quý. Đối với ngành CNTT, tuyển dụng trong Quý I/2018 đặc biệt cao diễn ra trong các lĩnh vực Fintech, Thương mại điện tử, Quản trị cơ sở dữ liệu, Ứng dụng điện thoại, Dịch vụ giải trí (game) và An ninh mạng trong khối tài chính, ngân hàng.
" alt=""/>Quý I/2018: Nhu cầu tuyển dụng đặc biệt cao trong các lĩnh vực Fintech, thương mại điện tửMark Zuckerberg: "Bê bối Facebook là lỗi của tôi. Tôi xin lỗi"
Aleksandr Kogan, người đã được công ty Cambridge Analytica thuê để thu thập dữ liệu của hơn 10 triệu tài khoản Facebook, đã lên tiếng với công chúng về vai trò của mình trong vụ việc vào ngày 22/4 vừa qua, khẳng định rằng mình đã rất thẳng thắn về việc những dữ liệu này sẽ được dùng vào mục đích gì và anh "không hề nghe bất kỳ lời phản đối nào" từ Facebook.
Thế nhưng, Kogan, một giáo sư tâm lý học khi mới chỉ 28 tuổi, người đã trở thành "kẻ ác nhân" và mục tiêu để đổ lỗi của cả Facebook lẫn Cambridge Analytica, đã bày tỏ sự hối hận của mình khi có tham gia vào vụ việc vào năm 2014.
"Lúc đó, chúng tôi nghĩ mọi chuyện hoàn toàn ổn. Nhưng giờ đây, quan điểm của tôi đã thực sự thay đổi",anh nói.
"Tôi nghĩ rằng ý tưởng cốt lõi mà chúng tôi đã có – rằng mọi người đều biết và không ai quan tâm – là sai lầm. Vì vậy, tôi chân thành xin lỗi."Kogan nói thêm.
Kể từ khi toàn bộ vụ bê bối thu thập dữ liệu của hơn 87 triệu người dùng bị trang New York Timesphanh phui, cả Facebook và Cambridge Analytica đã phải hứng làn sóng chỉ trích vô cùng mãnh liệt từ giới truyền thông và công chúng, và Kogan chính là chiếc "phao cứu sinh" để hai công ty có thể đùn đẩy trách nhiệm.
Cụ thể, Facebook và Cambridge Analytica khẳng định Kogan đã cố tình "đánh lạc hướng" họ về việc thông tin sẽ được thu thập như thế nào và sẽ được dùng để làm gì. Facebook thậm chí còn chặn Kogan khỏi nền tảng của mình cũng như xóa bỏ trang cá nhân của anh.
Nhưng trong buổi phỏng vấn chính thức đầu tiên của mình kể từ khi trang New York Times đưa tin về vụ việc, Kogan khẳng định anh đã rất thẳng thắn về cách mà ứng dụng của mình thu thập dữ liệu của người dùng Facebook, và chẳng có ai thực sự quan tâm.
"Niềm tin của Thung lũng Silicon và của cả chúng tôi vào thời điểm đó là công chúng phải được biết rằng dữ liệu của họ đang được bày bán, được chia sẻ và sử dụng cho mục đích quảng cáo,"Kogan chia sẻ với "60 Minutes" vào ngày 22/4 vừa qua.
Được thành lập bởi Stephen K. Bannon và Robert Mercer, một nhà tài trợ hào phóng thuộc đảng Cộng hòa, Cambridge Analytica trở nên nổi tiếng khi phụ trách chiến dịch tranh cử cho Tổng thống Donald Trump trong năm 2016. Công ty khẳng định họ đã phát triển được các công cụ phân tích có khả năng xác định tính cách của cử tri Mỹ và ảnh hưởng tới hành vi của họ - và những dữ liệu Facebook mà công ty thu thập sẽ được dùng để tạo ra các kỹ thuật mô hình tâm lý.
Những kỹ thuật này đã bị không ít các học giả và các công ty dữ liệu chính trị khác đặt câu hỏi, và Cambridge Analytica từ đó đã khẳng định dữ liệu Facebook không hề được sử dụng trong chiến dịch năm 2016.
Cho đến tháng 4/2015, Facebook đã cho phép các nhà phát triển ứng dụng thu thập thông tin riêng tư từ những người dùng đã tải xuống ứng dụng đó, và từ cả bạn bè của họ.
Kogan được thuê theo hợp đồng bởi Cambridge Analytica vào tháng 6/2014 – cũng là thời điểm mà công ty được thành lập – và đã thu thập dữ liệu trong suốt mùa hè năm đó bằng cách yêu cầu người dùng trả lời các câu hỏi trắc nghiệm về tính cách.
Bộ câu hỏi này không thực sự được đặt trên Facebook. Nó được đặt tại một công ty có tên Qualtrics chuyên cung cấp nền tảng cho các cuộc khảo sát trực tuyến. Những người tham gia được yêu cầu kết nối với trang cá nhân trên Facebook của họ, và khi họ làm vậy, một ứng dụng được phát triển bởi Kogan sẽ thực hiện chức năng duy nhất của nó: thu thập dữ liệu của người dùng đó và toàn bộ bạn bè của họ. Tên, ngày tháng năm sinh, địa chỉ, cùng với danh sách tất cả các trang Facebook mà họ từng thích đều được tải xuống mà họ không hề hay biết, chứ chưa nói đến việc có đồng ý hay không.
Facebook cho biết những người tham gia trả lời câu hỏi chỉ biết rằng dữ liệu của họ được dùng cho mục đích giáo dục, khẳng định công ty và người dùng đã bị đánh lừa bởi Cambridge Analytica và Kogan. Về phía Cambridge Analytica, công ty lại "đùn đẩy trách nhiệm" khi khẳng định họ chỉ được biết rằng ứng dụng của Kogan đã tuân thủ mọi quy tắc của Facebook.
Tuy nhiên, theo như New York Times đưa tin vào tháng trước, bản sao bộ câu hỏi của Kogan có nói với người dùng rằng dữ liệu của họ có thể bị sử dụng cho mục đích quảng cáo. Đó rõ ràng là một hành động vi phạm quy tắc của Facebook vào thời điểm đó, nhưng nền tảng mạng xã hội lớn nhất thế giới lại không có bất kỳ hành động nào để ngăn cản ứng dụng của Kogan.
"Đây chính là mấu chốt của vấn đề, khi rõ ràng Facebook không hề quan tâm",Kogan chia sẻ với "60 Minutes".
"Tôi đã đặt điều khoản dịch vụ ở trên Facebook suốt một năm rưỡi, nói rằng tôi có thể chuyển và bán những dữ liệu này. Chẳng có lời phàn nàn nào cả",anh nói thêm.
Cho đến tháng 4/2015, Facebook đã cho phép các nhà phát triển ứng dụng thu thập thông tin riêng tư từ những người dùng đã tải xuống ứng dụng đó, và từ cả bạn bè của họ. Công ty cho biết họ cho phép hình thức thu thập dữ liệu này là để các nhà phát triển cải thiện trải nghiệm cho người dùng ứng dụng.
Trên thực tế, Facebook thậm chí còn từng làm việc với Kogan. Vào tháng 11/2015, hãng đã mời anh làm chuyên gia tư vấn để giải thích những kỹ thuật mà anh đã áp dụng cho Cambridge Analytica, cũng như làm thế nào mà từ những trang mà người dùng đó đã "thích" lại có thể tiết lộ tính cách của người đó.
"Vào lúc đó, tôi cứ tưởng mọi chuyện chúng tôi làm đều đúng. Nếu tôi biết những điều này sẽ có thể phá hỏng mối quan hệ của tôi với Facebook, tôi chắc chắn sẽ không làm vậy",Kogan khẳng định.
" alt=""/>Aleksandr Kogan xin lỗi vì đã giúp Cambriddge Analytica thu thập dữ liệuNetflix, từng là nhà cung cấp dịch vụ cho thuê DVD, vừa báo cáo tình hình kinh doanh hôm 16/4. Trong ba tháng đầu năm 2018, Neflix có thêm 7,41 triệu người dùng, trong đó 5,46 triệu người sống ngoài nước Mỹ, và có tổng số người đăng ký sử dụng Netflix là 125 triệu người. 125 triệu là con số kỳ diệu mà các nhà phân tích phố Wall bị ám ảnh là điều dễ hiểu. Netflix cho biết sẽ chi 7 - 8 tỷ USD vào nội dung ban đầu trong năm 2018. 7,6 tỷ USD là số tiền Pfizer chi cho nghiên cứu và phát triển các loại thuốc mới trong năm 2017.
Giá cổ phiếu Netflix tăng cao sau báo cáo doanh thu. Thước đo niềm tin của nhà đầu tư về triển vọng tăng trưởng của doanh nghiệp là tỷ lệ P/E, tỷ lệ đo lường giá cổ phiếu hiện tại của công ty so với thu nhập trên mỗi cổ phiếu. Google hiện đang ở mức 32, Microsoft là 28 và Facebook là 26. Theo tỷ lệ này, Netflix là một ngoại lệ, với mức P/E vượt quá 240. Nói cách khác, các nhà đầu tư sẵn sàng đặt cược gấp chín lần vào Netflix so với Facebook hoặc Google cho mỗi USD mà bất kỳ công ty nào hiện đang kiếm được. Tại sao vậy?
Theo các học giả kinh doanh, "hiệu ứng mạng" là một điệp khúc phổ biến giải thích sự gia tăng của Facebook, Google, Uber, Airbnb và Alibaba. Trong mỗi trường hợp này, công ty đảm nhận vai trò "hai mặt", vừa tạo thuận lợi cho việc bán hàng về phía cung vừa tạo thuận lợi cho việc mua hàng ở phía cầu, để cho phép trao đổi hàng hóa hoặc dịch vụ. Giá trị của một nền tảng như vậy phụ thuộc phần lớn vào số lượng người dùng ở cả hai phía của sàn giao dịch. Tức là, càng có nhiều người sử dụng cùng một nền tảng, thì nền tảng đó càng trở nên hấp dẫn hơn – thu hút nhiều người sử dụng hơn nữa.
Do hiệu ứng mạng này, người dùng sẵn sàng trả nhiều hơn để có quyền truy cập vào mạng lớn hơn và do đó lợi nhuận của công ty sẽ cải thiện khi nền tảng người dùng phát triển. Đó là lý do tại sao Facebook bị ám ảnh bởi sự tăng trưởng. Đó cũng là lý do tại sao, khi Snapchat IPO vào tháng 3/2017, số lượng người dùng hoạt động hàng ngày đã trở thành số liệu quan trọng nhất với các nhà đầu tư tiềm năng. Càng nhiều người tham gia trên Facebook hoặc Snapchat, các thương hiệu lớn, như Coca-Cola, Procter & Gamble và Nike lại sẵn sàng mua quảng cáo hơn. Một khi nền tảng đạt đến một kích thước nhất định, nó trở nên quá lớn, rất khó bị lật đổ.
Tuy nhiên, lý thuyết này quên mất một điều, đó là một nền tảng cũng có thể có các vấn đề xung đột lợi ích, một mối nguy hiểm đạo đức. Nền tảng truyền thông xã hội sẽ luôn được thúc đẩy để phục vụ tốt hơn lợi ích của nhà quảng cáo hơn là phục vụ lợi ích của người tiêu dùng, vì người tiêu dùng sử dụng nền tảng miễn phí và nền tảng cần tiền để tồn tại. Phần newsfeed dài vô tận của Facebook được thiết kế dù là trên một cái màn hình nhỏ xíu, song luôn khiến người dùng phải "dán mắt" vào. Video trên Facebook trung bình chỉ dài 24 giây đến 90 giây. Bất kỳ bài đăng nào vượt quá 400 ký tự sẽ bị cắt bớt trên màn hình. Khi được hỏi liệu Facebook có cho phép mọi người lựa chọn một nền tảng "không quảng cáo" dựa trên dữ liệu người dùng, Giám đốc điều hành Sheryl Sandberg đã nói "không thể", trừ phi "họ trả tiền cho nền tảng". Rõ ràng, chúng ta không phải là khách hàng của Facebook, chúng ta chỉ là sản phẩm mà Facebook bán cho các nhà quảng cáo.
Tuy nhiên, một sản phẩm trả tiền hoặc một mô hình đăng ký đang chính là điều khiến Netflix có giá trị. Giám đốc điều hành Reed Hastings của Netflix nói rằng ông đã thành lập Netflix vì Blockbuster phạt ông 40 USD vì trả muộn khi thuê Apollo 13. Với Netflix, điều này không xảy ra vì Netflix thành lập vào tháng 4/1998, là nhà cung cấp dịch vụ cho thuê DVD, người dùng không phải chi thêm phí nếu trả muộn. Đó là vào tháng 9/1999, Netflix ra dịch vụ thuê bao tháng, xóa bỏ mọi mức phí phạt trả muộn và mọi loại phí khác. Tuy nhiên, để cân bằng, Netflix đã phải xây dựng một thuật toán độc quyền, khảo sát khách hàng về sở thích của họ thông qua một cuộc khảo sát đơn giản. Hệ thống sẽ đề xuất các bộ phim hấp dẫn và có sẵn. Do đó, khách hàng không bị làm phiền vì hệ thống sẽ không hiển thị những phim nào đã hết hàng. Hệ thống quản lý hàng hóa này đã trở thành nền tảng cho bước nhảy chiến lược tiếp theo của Netflix, hướng tới một công ty chạy trên dữ liệu trong một danh mục dựa trên sở thích. Vào tháng 10/2006, Netflix đã trao giải thưởng trị giá 1.000.000 USD cho nhà phát triển đầu tiên đưa ra thuật toán đề xuất video có thể đánh bại thuật toán hiện tại của mình. Ba tháng sau, Netflix thông báo ra mắt video trực tuyến.
Tất cả điều này đặt Netflix vào vị trí thú vị nhất. Xếp hạng truyền hình truyền thống chỉ mang tính ước chừng. Mạng lưới truyền hình cáp có thể bật đèn xanh cho một thí điểm dựa trên truyền thống và trực giác. Ngược lại, thuật toán của Netflix có lợi thế biết rõ người dùng xem chương trình khi nào và ở đâu; biết rõ khi người dùng nhấn tạm dừng, tua lại hoặc tua đi; và xếp tất cả các hành vi đó vào các nhóm hành vi người dùng. Năm 2013, khi House of Cards ra mắt, Netflix đã lên hầu hết trang nhất các báo vì phát hành 13 tập phim do David Fincher sản xuất cùng một lúc. Công ty biết có rất nhiều người dùng đã xem phim của Fincher, The Social Network, từ đầu đến cuối. Phiên bản House of Cards của Anh được rất nhiều người xem. Và những người đã xem nó cũng sẽ xem những bộ phim khác của Fincher. Công ty đã có thể tự tin dự đoán hành vi người dùng giữa hàng ngàn người xem, những người sẽ ghiền hết toàn bộ loạt phim vào cuối tuần.
Đó là kỷ nguyên mới của phim truyền hình. Với HBO, Netflix Originals, và Amazon Prime, truyền hình theo yêu cầu đang theo phong cách phim Hollywood. Những gì Netflix đã chứng minh là một công thức lâu đời của các công ty công nghệ cao. Những công ty nhảy vọt về mặt dữ liệu và thuật toán có thể tự động hóa và ra những quyết định mà nếu là con người sẽ chỉ quyết định dựa trên trực giác. Nhưng Netflix cũng khác với những gã khổng lồ công nghệ khác ở chỗ hãng tạo ra một mô hình kinh doanh thúc đẩy sự chú ý bền vững. Nhóm nội dung của Netflix thu hút lượng dữ liệu khách hàng phong phú để sản xuất các chương trình hấp dẫn và lâu dài một cách tinh vi. Điều này cho phép Netflix tính phí thuê bao thay vì bán quảng cáo.
Thị trường tài chính có vẻ đánh giá cao mô hình thuê bao này. Đó là một câu chuyện đơn giản. Và đơn giản chính là sự tinh tế tối thượng.
" alt=""/>Netflix giữ một “bí quyết kinh doanh” mà Google và Facebook không hề có