Tôi có những phương pháp rất tâm lý và hiệu quả để luôn khiến con thẳng thắn và thành thật với mình.
ạythếnàycontuyệtkhôngnóidốaff cup 2024ạythếnàycontuyệtkhôngnóidốaff cup 2024Sửng sốt với cách dạy con qua bữa ăn của người NhậtTôi có những phương pháp rất tâm lý và hiệu quả để luôn khiến con thẳng thắn và thành thật với mình.
ạythếnàycontuyệtkhôngnóidốaff cup 2024ạythếnàycontuyệtkhôngnóidốaff cup 2024Sửng sốt với cách dạy con qua bữa ăn của người Nhật
![]() |
Em sẽ không chua cay như gói mì Hảo Hảo, anh bảo gì em cũng ngoan ngoãn nghe theo. |
![]() |
Vì em luôn có một chiếc bụng đói, bụng đói để ăn được hết món ngon trên cuộc đời, trong đó có anh. |
![]() |
Dù có giàu sang đến cỡ nào, em luôn cảm thấy thiếu, đó chính là thiếu anh. |
![]() |
Dù em không có kim cương như Hảo Hảo, nhưng em có một tình yêu to lớn luôn dành cho anh. |
![]() |
Thế gian có vạn bóng hình, nhưng em chỉ mãi chung tình với anh. |
Chương tình khuyến mãi “Ăn Hảo Hảo, giàu điên đảo” diễn ra từ ngày 2/12/2019 - 29/04/2020, với tổng giá trị giải thưởng gần 16,5 tỷ đồng. Lần quay số thứ 3 của chương trình sẽ diễn ra vào ngày 02/03/2020 để tìm ra chủ nhân cuối cùng của 7 giải nhất-mỗi giải 1 viên kim cương trị giá 200 triệu đồng, 55 giải nhì-mỗi giải 05 Đồng tiền vàng SJC 9999 trị giá hơn 21 triệu đồng và 550 giải 3-mỗi giải 2 triệu đồng tiền mặt. Mọi chi tiết về chương trình xem tại: https://acecookvietnam.vn/an-hao-hao-giau-dien-dao/. |
Ngọc Minh
" alt=""/>Cười ngất với ảnh ‘quăng thính’ mùa Valentine của Hảo Hảo‘Mỗi năm đến Tết ít nhiều ai cũng có niềm vui khi được đoàn tụ gia đình. Ấy thế mà cái Tết mỗi năm có vẻ nhạt dần khi gánh nặng vật chất ngày một lớn. Cái Tết đúng nghĩa thật sự là gì? Đó không phải là dịp để mọi thành viên trong gia đình sum vầy chia sẻ với nhau những chuyện đã trải qua một năm rồi ư? Nhưng thay cho ý nghĩa thật sự thì chúng ta thường lại khá áp lực mỗi khi Tết đến.
Những nỗi sợ ấy cứ âm ỉ mãi. Vậy thì năm nay ta hãy làm một điều gì đó khác. Các bạn sẽ chọn cách nào. Mình sẽ đi bộ về nhà để rèn luyện thể lực, tìm cảm hứng viết và sáng tác’, Hà nói về quyết định đi bộ về quê ăn Tết của mình.
Chàng trai sinh năm 1987 cho biết, chuyến đi xuyên Việt trước đã đi tuyến quốc lộ 1, nên chuyến đi này, anh chọn đi tuyến Tây Nguyên. Ngày 14/1, hành trình đi bộ về quê ăn Tết của Hà bắt đầu. Hành lý anh mang theo là 100 ngàn đồng, 10 gói lương khô, quần áo, lều, gối ngủ, đàn guitar và chiếc ba lô đựng quần áo.
![]() |
Anh đã băng rừng, lội suối, leo núi, tiếp xúc với người dân bản địa. |
‘Nhiều người sẽ hỏi, với từng đó tiền và đồ dùng thì sao có thể về quê trên con đường dài hơn 400 km, nhưng với tôi vậy là nhiều rồi’, Hà nói.
Vì đã có kinh nghiệm trong chuyến đi bộ xuyên Việt lần trước, rồi rèn luyện thể lực, kỹ năng sinh tồn bằng cách đi bộ, leo núi, ngủ đêm trên núi… nên chuyến đi lần này không có trở ngại nào với Hà. ‘Mỗi ngày tôi đi được 30-40 km. Hiện tôi đã đến tỉnh Đắk Lắk rồi’, Hà thông tin.
Anh cho biết, cứ 4h30 sáng thì bắt đầu rong ruổi trên khắp các ngả đường, rừng núi, suối và từng con đèo. Đêm đến, nếu ở trong rừng, nơi con suối… anh sẽ dựng lều nghỉ. Còn ở làng, quán cà phê hay một ngôi nhà hoang, anh sẽ tá túc ở đó.
‘Tôi có mang theo 10 gói lương khô nên khi không có đồ ăn thì ăn tạm. Nước uống thì uống nước suối, các thùng nước miễn phí, hoắc xin ở nhà dân. Tắm rửa có hôm tắm ở suối, có hôm tôi ghé nhà người quen xin tắm nhờ’, Hà kể.
![]() |
Đi qua rừng, nếu thấy sẽ gặp nguy hiểm hoặc mệt Hà dựng lều nghỉ. |
Chia lương khô cho người thanh niên lạ
Hà cho biết, suốt hơn 6 ngày rong ruổi các ngả đường, ở những vùng quê khác nhau, anh đã được rất nhiều thứ. Đó là được ngắm những con suối, những khu rừng, những ngọn núi, hay cảnh vùng quê yên tĩnh vào sớm mai, những ngôi chợ quê vào dịp Tết, hay cảnh mọi người tất bật dọn nhà, sắm đồ Tết…
Đi qua nơi nào anh cũng ghi lại bằng mắt, cảm nhận và chụp lại bằng chiếc máy ảnh mang theo. Sau đó, anh ghi nhật ký hành trình từng ngày của mình trên trang cá nhân.
‘Hôm mình bắt đầu đi, xuân đã về đến ngoại ô Sài Gòn. Mình đã chụp vài kiểu ảnh rồi. Vui hết sức.
![]() |
Khi đi qua một tỉnh, Hà chụp hình lại để làm kỷ niệm. |
Cảm nhận bên ngoài là nắng và rát. Cảm nhân bên trong là hạnh phúc khi được đi bộ trên mặt đất, nghĩ mình như một người đàn ông đi bộ hạnh phúc’.
Ngày thứ hai, mình đến thị xã Đồng Xoài, Bình Phước. Buổi trưa, mình dừng chân trong căn nhà không ai ở. Buổi tối, mình cắm trại trong khu du lịch sinh thái đầy ếch nhái.
Ngày thứ ba, mình được ngắm rất nhiều cảnh đẹp của Tết. Đó là những vườn hoa đủ sắc màu, chợ quê những ngày Tết rồi những người lao động nghèo mưu sinh trong đêm khuya nữa. Tất cả, rất đẹp, mình đã ghi lại hết rồi.
Ngày thứ tư, mình mắc võng ngủ trong một quán cà phê ven đường ở Đắk Nông. Có một người đàn ông cũng mắc võng ngủ cạnh mình.
![]() |
Hà cho biết, đi bộ về quê ăn Tết rất vất vả, đòi hỏi phải có sức khỏe tốt nhưng nó lại cho anh nhiều kỷ niệm, có nhiều cảm xúc để thực hiện đam mê viết sách và viết nhạc. |
Anh ấy kể mới từ ngoài Bắc vào xin việc nhưng chưa được. Hình như anh ấy thấy mình đi bộ thú vị nên đi theo một đoạn. Mình đã chia cho anh một ít lương khô trước khi chia tay để tiếp tục cuộc hành trình.
Các bạn thấy không, Tết đến rồi mà nhiều người còn phải vất vả mưu sinh, có người thì phải lặn lội đi tìm việc. Đâu đó vẫn còn nhiều người còn nghèo về vật chất lắm’, Hà viết trang cá nhân và kể với VietNamNet.
Đến hôm nay, Hà đã đi bộ được 7 ngày. Đoạn đường về quê cũng còn 1/3 nữa, nhưng anh sẽ gắng để về đến nhà vào ngày 24/1 như dự định ban đầu.
![]() |
Đi qua mỗi vùng quê, gặp người dân, Hà lại đàn, hát cho họ nghe. Cách làm này giúp Hà dễ kết bạn với người dân hơn. |
‘Có nhiều người hỏi, liệu tôi có thực hiện đúng 10 ngày không. Tôi trả lời với họ là có. Những ngày đầu tôi đi chậm hơn, vì vừa đi vừa khám phá, nhưng giờ tôi sẽ tăng tốc cho kịp tiến độ’, Hà nói.
Theo Hà, việc chọn đi bộ về quê như anh không phải ai cũng làm được. Bởi, đi bộ đường dài ngoài có sức khỏe, thời gian còn cần phải có khả năng quan sát tốt. Có nghĩa là, người đi phải biết quan sát người dân, địa hình, cảnh quan, văn hóa và cảm nhận xem cơ thể mình có gì bất ổn không để dừng lại trước khi tiếp tục.
‘Người đi còn phải thân thiện, làm bạn với người dân nơi mình đi qua. Cách này giúp mình an toàn hơn khi đến mảnh đất lạ. Tôi có chút năng khiếu về âm nhạc là đàn và hát, vì thế, đi đến đâu, tôi cũng mang đàn guitar ra đàn, hát cho người dân bản địa nghe. Nhìn người tôi lấm lem vì đi đường dài, nhiều người họ ái ngại nhưng cũng có nhiều người rất thích’, Hà nói và cho biết, đó các cách giúp anh có thể có một chuyến đi bộ về nhà ăn Tết trọn vẹn.
Cây tùng này có nguồn gốc từ Nhật Bản. Anh Sáu (quê Bình Định) phải mất hơn một tháng mới vận chuyển được về Sài Gòn.
" alt=""/>Chàng trai Phú Yên đi bộ hơn 400 km về quê ăn TếtGặp gỡ nhau vào năm 1972 tại Việt Nam, ông David Jones (California, Mỹ) và cô gái Việt Nam tên Phương sớm nảy sinh tình yêu. Năm đó ông 21 tuổi, còn bạn gái khoảng 18 tuổi. Đến nay, sau hàng chục năm thất lạc, cựu binh Mỹ vẫn đau đáu tìm lại người yêu thuở nào.
Ông đã viết lên Facebook câu chuyện của mình, nhờ cộng đồng chia sẻ, hi vọng người con gái năm xưa đọc được: ‘Xin chào, tôi tên David Jones. Năm 1972, tôi đóng quân tại khu căn cứ Hải quân ở Bình Thủy (Cần Thơ).
Tôi quen một cô gái tên Phương, làm việc gần căn cứ. Mỗi ngày, tôi đến gặp gỡ Phương ở tòa nhà cô ấy sống. Lần đầu tiên, tôi nói với Phương, tôi yêu cô ấy nhưng Phương im lặng. Sau đó, tôi tiếp tục bày tỏ tình cảm, lần này Phương từ chối thẳng thừng. Tôi hỏi lý do, Phương cho biết, ‘vì một ngày nào đó anh sẽ rời khỏi đây’…
Gần 48 năm, kể từ cuộc hẹn cuối, tôi chưa ngày nào quên Phương… Tôi luôn hi vọng Phương có một gia đình hạnh phúc, tràn đầy yêu thương và tôi mong được gặp lại cô ấy…’.
![]() |
Ông David Jones hiện tại. |
Chia sẻ với VietNamNet, ông David Jones nói: ‘Hai lần tôi tỏ tình đều bị từ chối nhưng một ngày Phương bất ngờ vòng tay, ôm lấy tôi và nói cũng yêu tôi nhiều.
Cả hai dành nhiều thời gian để hẹn hò. Tôi thích làm Phương cười. Tôi nhớ có lần Phương mặc bộ váy màu đỏ thiết kế đơn giản, trông em rất xinh đẹp. Chúng tôi chụp chung bức ảnh duy nhất và cả hai đã nhìn nhau đầy say đắm. Phương còn tặng tôi bức ảnh em đứng một mình’.
Ngày 10/4 năm 1972, ông David Jones theo tàu về nước khi chưa kịp nói lời tạm biệt với người yêu.
Một thời gian sau, ông David nhận được lá thư của bà Phương gửi sang theo địa chỉ ông từng cung cấp. Trong lá thư bà Phương viết về tình yêu của hai người, những khoảnh khắc họ đã có với nhau. Bà kể, đến ngày hẹn không thấy David nên đã tìm vào căn cứ không quân, hi vọng gặp được bạn trai.
‘Trước lúc rời Việt Nam, tôi bị cấm ra ngoài nên đã lỡ hẹn với Phương. Khi đọc thư, tôi nhận ra, ngày hôm đó Phương đã đến nhầm căn cứ tôi đóng quân. Thực tế, tôi ở căn cứ Hải quân. Nếu Phương đến căn cứ Hải quân, có lẽ cả hai đã gặp được nhau’, David nhớ lại.
Cuối thư, bà Phương hi vọng nhận được phản hồi từ bạn trai. Tuy nhiên, sau khi David gửi thư về Việt Nam, ông không còn nhận được bất cứ thông tin nào của người yêu.
Năm 1994, trong một sự cố, ông David bị mất bức thư cùng toàn bộ các bức ảnh quý giá của người yêu. Do vậy, thông tin ông lưu giữ được về bà chỉ còn trong trí nhớ.
![]() |
Ông David Jones thời trẻ. |
Theo lời David, bà Phương giống các cô gái Việt Nam điển hình: Tóc đen, da ngăm, vóc dáng nhỏ nhắn. ‘Tính cách Phương khá nhút nhát nhưng ngọt ngào và rất chân thành. Bà ấy có thể lợi dụng tôi về vật chất và mọi thứ nhưng Phương đã không làm như vậy. Tôi đã tiếc nuối rất nhiều, thậm chí lần cuối gặp nhau, chúng tôi cũng không biết đó là giây phút chia ly’, ông nói.
Về nước, David giải ngũ. Năm 1974 ông xin quay lại lực lượng Hải quân Hoa Kỳ với hi vọng có cơ hội sang Việt Nam tìm bạn gái nhưng mọi sự đều không như mong muốn.
Ông David cho biết thêm, dự kiến ngày 24/1/2020 tới đây, ông đến Cần Thơ du lịch khoảng một tuần. Trong thời gian này, ông sẽ đến thăm các địa điểm cũ như quận Bình Thủy và khu chung cư bà Phương từng ở.
‘Cần Thơ bây giờ đã thay đổi, khoác lên diện mạo mới. Tuy nhiên, tôi hi vọng mình sẽ tìm lại được dấu vết xưa cũ nào đó, nơi có sự hiện diện của Phương. Tôi cũng mong rằng, qua Facebook, nếu Phương còn sống, có thể sẽ liên hệ với tôi.
Tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại của Phương. Nếu Phương đã có gia đình, chúng tôi có thể xem như những người bạn cũ’, David xúc động nói.
Gần 48 năm lưu giữ một bóng hình
Chia sẻ về cuộc sống riêng, David tâm sự, mất liên lạc với bà Phương, ông vô cùng day dứt. Khi mọi thứ đã nguôi ngoai, ông yêu và kết hôn với người phụ nữ quốc tịch Mỹ.
Hai người có chung cô con gái nhưng hôn nhân không hạnh phúc, họ sớm chia tay. Ông David nhận trách nhiệm nuôi con.
![]() |
David Jones hưởng niềm vui tuổi già bên các cháu ngoại. Trong ảnh là 2 cháu ngoại của ông. |
Từ khi chính thức rời lực lượng Hải quân Hoa Kỳ, David làm nghề lái xe tải, kinh tế không giàu có nhưng đủ để ông chi trả cho các khoản phí sinh hoạt của hai bố con.
‘Tôi luôn tự hào về con gái. Gần đây, tôi có kể cho con về người phụ nữ Việt Nam năm xưa. Con bật khóc khi nghe câu chuyện và nói rằng, đó là điều đẹp đẽ. Tôi thật may mắn khi nhận được sự thấu hiểu của con gái.
Con gái tôi đã kết hôn, sinh được 2 đứa con. Tôi yêu các cháu ngoại. Chúng làm tôi thấy cuộc sống thật thú vị', David xúc động nói.
![]() |
Con gái của ông David luôn ủng hộ bố tìm lại người bạn tri kỉ ở Việt Nam. |
Sau cuộc hôn nhân đầu, David tiếp tục đến với người vợ thứ 2. Những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với ông. Nào ngờ, sống chung một thời gian, ông và vợ quyết định ly hôn vì không tìm được tiếng nói chung vào năm 2002.
‘Tôi đã cố gắng tìm một hạnh phúc khác từ khi mất Phương nhưng khoảng trống Phương để lại khó ai có thể lấp đầy’, ông David nói.
47 năm sau, một cựu binh Mỹ được thông báo mình có một cô con gái người Việt.
" alt=""/>Hơn 47 năm thất lạc, cựu binh Mỹ muốn tìm lại cô gái Cần Thơ