Suốt 2 năm yêu và cưới, Hoàng Linh (20 tuổi, quê ở Yên Bái) đôi lúc vẫn ngỡ như đang nằm mơ khi lấy được một người chồng Hàn Quốc giỏi giang, tâm lý dù hơn mình 20 tuổi.
Năm 2019, Dong Won khi ấy là một chuyên gia được công ty mời sang Việt Nam làm việc, còn Hoàng Linh đang mải mê mưu sinh để trang trải cuộc sống. Họ gặp và quen nhau khi cùng học ở một trung tâm tiếng Hàn. Ở đây, Dong Won học tiếng Việt để có thể giao tiếp với nhân viên trong công ty. Còn Linh học tiếng Hàn để thực hiện dự định sang Hàn Quốc lao động.
Linh sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo tại tỉnh Yên Bái. Gia đình có hoàn cảnh khó khăn nên Linh luôn cố gắng tự lập để phụ giúp mẹ chăm sóc, nuôi nấng hai em nhỏ.
Lúc còn đi học, 10X đã làm đủ mọi việc như đi mót sắn, mót khoai,... đem về bán kiếm tiền mua sách vở. Thậm chí, cô còn nuôi tóc dài rồi cắt bán, tích cóp vài chục nghìn đồng.
Hoàng Linh kết hôn với người chồng Hàn Quốc hơn mình 20 tuổi chỉ sau 2 tháng hẹn hò.
Vì nhà quá nghèo, không đủ tiền đóng học phí nên năm 15 tuổi, Linh phải nghỉ học và bắt đầu đi làm, kiếm thêm thu nhập. Ban đầu, cô gái xin làm giúp việc, trông con cho một gia đình ở Vĩnh Phúc, sau đó chuyển sang phục vụ tại một nhà hàng Hàn Quốc 14 tiếng/ngày.
Thời gian làm ở đây khiến cô gái trẻ thấy thích thú và muốn học tiếng Hàn để đi xuất khẩu lao động. Bởi vậy, khi gặp Dong Won - một người Hàn "chính hiệu", Linh nhiệt tình trò chuyện với hy vọng trau dồi khả năng ngoại ngữ của mình.
Lần đầu gặp, Linh rất ấn tượng với chàng trai người Hàn Quốc "cao, to, da trắng" khi anh chủ động làm quen và xin cách liên lạc với cô. Những lần gặp gỡ và trò chuyện nhiều hơn khiến cả hai càng thêm thiện cảm. Quen nhau được một tuần, đúng dịp nghỉ lễ nên Dong Won mạnh dạn rủ Linh đi du lịch.
"Nhà mình nghèo lắm nên chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện đi du lịch đâu xa. Khi anh rủ vào Nha Trang và nhận trả mọi chi phí, mình thích lắm. Anh nhiệt tình, chu đáo và mình cũng cảm nhận được sự chân thành nên đồng ý luôn", Linh kể.
Cô gái Việt và chàng trai Hàn Quốc quen nhau khi cùng học ở một trung tâm tiếng Hàn.
Sau chuyến du lịch, cả hai hiểu nhau hơn và nhanh chóng trở thành một đôi. Sau đó, Linh chuyển tới sống cùng người yêu. Để khắc phục vấn đề bất đồng ngôn ngữ, cặp đôi dùng công cụ dịch mỗi khi cần diễn đạt suy nghĩ của mình tới "nửa kia".
"Anh cao 1m85, 38 tuổi còn mình chỉ chừng m58 và mới 18 tuổi thôi. Tuy chênh lệch về cả ngoại hình và tuổi tác, thậm chí lối sống có chút khác biệt nhưng cả hai dễ dàng đồng cảm và chấp nhận nhau. Anh cũng chu đáo, tinh tế từ những hành động nhỏ nhất nên mình rung động và cảm thấy muốn được che chở, yêu thương", 10X chia sẻ.
Chuyện tình "đũa lệch" của cô nàng tuổi 18 với chàng trai hơn 20 tuổi
Sau thời gian ngắn hẹn hò, Dong Won chủ động ngỏ lời muốn về nhà bạn gái ra mắt. Dù ban đầu có chút lo lắng, sợ bạn trai thấy cảnh nhà mình nghèo, lụp xụp nhưng Linh cũng đồng ý vì cảm nhận được sự chân thành từ anh.
Lần đầu tới một vùng quê nghèo ở Việt Nam, gặp gỡ những người dân thân thiện, hiếu khách, chàng trai Hàn Quốc rất thích thú. Gia đình Linh cũng ấn tượng với bạn trai cô, hào hứng hỏi anh đủ thứ, cả về vị HLV tài ba Park Hang-seo đang dẫn dắt đội tuyển quốc gia. Thậm chí, họ còn nhiệt tình vun vén chuyện tình "đũa lệch" của cặp đôi này.
Sau lần ra mắt, Dong Won ngỏ lời kết hôn với Linh. Cô gái nhà nghèo bày tỏ quan điểm, muốn tập trung đi làm để kiếm tiền nuôi dưỡng mẹ và hai em. Nghe vậy, bạn trai Linh không hề lo lắng mà còn xin được chia sẻ, gánh vác khó khăn cùng cô.
"Lắng nghe những lời nói chân thành từ anh, mình cảm động lắm. Tự dưng có người yêu thương, chiều chuộng hết mực lại còn sẵn sàng chia sẻ mọi khó khăn nên mình nhận lời. Lâu nay chỉ có 4 mẹ con nương tựa nhau mà sống, nay có người đàn ông làm chỗ dựa, trụ cột trong gia đình khiến mình yên tâm và thêm động lực cố gắng hơn", cô gái Yên Bái nhớ lại.
Sau 2 tháng hẹn hò, cặp đôi cùng nhau đi đăng ký kết hôn. Chuyện này khiến bạn thân Dong Won tỏ ra không thoải mái, khuyên anh nên tìm hiểu kỹ càng. Nhưng chàng trai Hàn Quốc không bận tâm suy nghĩ mà hoàn toàn tin vào quyết định của mình.
Bố mẹ chồng Linh từ Hàn Quốc sang Việt Nam cưới vợ cho con.
Cặp đôi chụp nhiều bộ ảnh cưới ở Hội An.
Đến Tết năm 2020, Linh sang Hàn Quốc ra mắt bố mẹ chồng. Trái ngược với tưởng tượng, Linh rất xúc động khi bố mẹ chồng luôn quan tâm và lo lắng cho con dâu. Sau khi trở về từ Hàn Quốc, bố mẹ chồng Linh cùng sang Việt Nam để tổ chức đám cưới cho cặp đôi.
Không lâu sau đó, cặp vợ chồng Việt - Hàn có thêm niềm vui khi chào đón người con trai đầu lòng. Linh kể, đến lúc sinh nở, cô càng cảm nhận được sự chu đáo, tuyệt vời của người chồng hơn mình 20 tuổi.
Người chồng Hàn Quốc chu đáo, quan tâm vợ hết mực từ lúc quen cho tới khi kết hôn. Anh chăm con khéo, nhận làm mọi việc để vợ được nghỉ ngơi.
"Anh xin nghỉ làm một tháng liền để túc trực, chăm sóc vợ mọi thứ. Lúc ở viện, anh chẳng ngần ngại thay rửa, vệ sinh cho mình, đến mức mọi người xung quanh còn kinh ngạc.
Anh chăm con rất khéo, tự cho con uống sữa, thay tã,... chẳng việc gì không biết làm. Khi về nhà, dù công việc bận rộn nhưng anh vẫn nhận nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa rồi chăm con để vợ có thời gian nghỉ ngơi", Linh tự hào kể về chồng.
Hôn nhân hạnh phúc
Chung sống ở Việt Nam được 2 năm, Dong Won đưa vợ con về Hàn Quốc. Cặp đôi hiện sống tại một căn chung cư ở thủ đô Seoul, cách bố mẹ chồng chừng 2 phút di chuyển… bằng thang máy. Vợ chồng Linh ở tầng 11, còn bố mẹ chồng sống trên tầng 21.
Không chỉ lấy được người chồng giỏi giang, tâm lý, Linh còn hạnh phúc vì có bố mẹ chồng tuyệt vời rất thương con dâu.
"Từ cái lược chải tóc đến dao cạo râu, mẹ chồng mình sắm hết. Hàng ngày, mẹ còn nấu ăn, tiếp tế thực phẩm cho chúng mình. Mình vốn thiếu thốn nhiều thứ, cuộc sống chưa bao giờ nhận được đãi ngộ nào lớn lao nên tất cả tình yêu thương từ chồng và gia đình chồng đều khiến mình cảm động, vượt qua những áp lực tinh thần khi xa quê", cô gái quê Yên Bái tâm sự.
Linh chụp ảnh cùng gia đình chồng sau khi cặp đôi trở về Hàn Quốc.
Dong Won đưa vợ con đi khám phá nhiều nơi ở xứ sở kim chi.
Căn nhà mới của gia đình Linh ở quê nhà được chàng rể Hàn Quốc hỗ trợ kinh phí xây dựng.
Nói về người chồng hơn 20 tuổi, Linh thừa nhận "hơn cả mong đợi". Cô gái hài hước kể, anh "tiết kiệm" khi còn yêu nhưng sau kết hôn lại sẵn sàng "nộp" lương cho vợ. Từ tiền mặt đến thẻ lương của chồng đều do Linh giữ để chi tiêu, vun vén cho gia đình.
Giữ đúng lời hứa lúc trước, suốt 2 năm nay, tháng nào Dong Won cũng đều đặn gửi 5 triệu đồng cho gia đình vợ để nuôi các em. Thậm chí, anh còn trả luôn khoản nợ 30 triệu đồng mà gia đình vợ vay đã lâu chưa có khả năng trả. Gần đây nhất, chồng Linh còn xây một ngôi nhà mới trị giá 400 triệu đồng để bố mẹ, các em của vợ có nơi che mưa che nắng khang trang đón năm mới. Những hành động san sẻ, gánh vác khó khăn và trách nhiệm cùng vợ của Dong Won khiến Linh xúc động vô cùng.
Kết hôn sau 2 tháng hẹn hò, cô gái Yên Bái luôn cảm thấy đúng đắn về quyết định năm xưa khi "về chung một nhà" với người chồng Hàn Quốc hơn 20 tuổi.
Dù có đôi lúc vợ chồng cãi vã, bất đồng quan điểm nhưng Dong Won luôn chủ động làm hòa, dỗ dành Linh bằng mọi cách. Là người sạch sẽ, lại kén món ăn nhưng sau khi kết hôn, chàng trai Hàn Quốc đã cố gắng thay đổi.
Anh ăn uống thoải mái hơn, thưởng thức được nhiều món Việt như mắm tôm, trứng vịt lộn,... Người đàn ông Hàn Quốc còn tìm hiểu những ngày lễ đặc biệt ở quê vợ để tặng quà hay hoa hồng cho bà xã.
Theo Dân Trí
Câu hỏi trên đã nhận về hàng ngàn ý kiến chia sẻ của cộng đồng mạng. Giới trẻ yêu thời đại học liệu có thể tiếp tục duy trì sau khi một trong hai người rời giảng đường để bắt đầu sự nghiệp?
" alt=""/>Chuyện tình sét đánh của cô gái nghèo Yên Bái với chồng Hàn hơn 20 tuổiCách đây 15 năm, tôi vào biên chế với mức lương 1,7 triệu đồng. Đến dịp Tết, tôi chỉ được nhận trợ cấp vỏn vẹn 250.000 đồng. Tôi xin nhấn mạnh là trợ cấp chứ không được xem là thưởng Tết. Nghe anh em đi trước nhắc nhở, nên tôi đi mua quà Tết biếu ba sếp hết tổng cộng 700.000 đồng. Gom hết phần lương và trợ cấp còn lại, tôi đưa mẹ một ít tiêu Tết. Cuối cùng, bản thân chẳng còn lại bao nhiêu tiền nên muốn mua cái gì hay đi đâu tôi cũng phải cân nhắc rất kỹ, lo không đủ tiền để sống hết tháng hai.
Sau cái Tết đó, tôi quyết định rời khỏi biên chế và tìm đến các trường tư có thu nhập cao hơn, nhường suất biên chế của mình cho ai cần (giống như người ta vẫn hay nói theo kiểu phũ phàng: "Không làm được thì nghỉ cho người khác làm"). Tôi còn không lo nổi cho bản thân mình thì còn lo được cho ai. Con mọi người cần được giáo dục tốt, nhưng con tôi mới là đứa trẻ tôi cần quan tâm đầu tiên.
Tôi nghĩ rằng, nghề nghiệp có thể bạn không quyết định được (vì nghề chọn người) nhưng nơi làm việc là thứ bạn hoàn toàn quyết định được. Hãy mạnh dạn bước sang môi trường tư thục hoặc cao hơn là các trường chất lượng cao, trường quốc tế, để có thể đàng hoàng nhận được mức lương xứng đáng 20 đến 30 triệu đồng. Khi đó, có thưởng Tết hay không cũng không quan trọng nữa.
>> Tôi không trông đợi thưởng Tết
Ở đây, tôi xin nhấn mạnh một điều rằng người giáo viên kêu lương thấp không có gì là sai trái. Có những trường phúc lợi tốt cho giáo viên, có trường không, nhưng thực tế là số trường cho giáo viên được một chế độ lương thưởng tốt là không nhiều. Ở những nơi đó, tính cạnh tranh càng cao hơn, nên một là bạn phải thật giỏi, hai là mất tiền mới chạy vào được.
Tôi trước kia có biên chế ở trường điểm (tôi đỗ do đủ điểm xét công chức) nhưng tôi vẫn bỏ ngang vì không chịu nổi. Các bạn ở bên ngoài đôi khi chỉ ngồi và tưởng thôi, chứ đến giáo viên ở Hà Nội có khi tết cũng chẳng có gì chứ đừng nói là ở các địa phương. Tôi thường không gọi mấy khoản mình nhận dịp Tết là thưởng mà chỉ coi là trợ cấp vì vỏn vẹn vài đồng bạc chẳng đủ để tiêu gì. Trong khi đó, ở các trường thực sự có thưởng Tết cho giáo viên lại đa phần là trường song ngữ, trường chất lượng cao.
Có thể nói, thực tế mức lương và thưởng của giáo viên công lập ở ta vô cùng bèo bọt. Dù có cảm thông hay không thì chúng ta cũng không thể phủ nhận thực tế đó. Bạn có quyền nói "ai chê lương thấp thì nghỉ việc", nhưng tôi tin chắc nó không thể khiến các giáo viên giỏi trụ lại lâu hơn với môi trường giáo dục công lập. Người tài vẫn sẽ lần lượt rời đi nếu xã hội không thay đổi cái nhìn và có những đãi ngộ xứng đáng với những người làm giáo dục.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
" alt=""/>Thưởng Tết 250.000 đồng khiến tôi bỏ biên chế giáo viênVợ tôi là con gái một nên khi biết tôi ở tận Sapa, bố mẹ vợ tôi phản đối ghê lắm. Sau hơn 1 năm bị gia đình vợ phản đối, chúng tôi mới được chấp thuận.
Ngay sau khi ra trường, tôi được nhận vào làm một công ty Xây dựng có tiếng ở Hà Nội còn vợ tôi được giữ lại trường làm giảng viên trường Ngoại ngữ. Cuộc sống của chúng tôi như thế bước đầu tạm ổn.
Một năm sau cưới, vợ chồng tôi có con trai đầu lòng và 3 năm sau chúng tôi đã có 2 con đủ nếp đủ tẻ. Sinh 2 con liền nhau nên cuộc sống vất vả, cập rập hơn, mẹ tôi từ quê phải xuống Hà Nội hỗ trợ vợ chồng tôi các chăm cháu. Khổ nỗi, bà xuống chăm cháu thì ông lại phải lọ mọ một mình. Xuống ở với vợ chồng tôi được 3 tháng thì bà quyết định bàn với ông bán nhà ở quê để dồn tiền mua cho chúng tôi 1 căn nhà, rồi ông bà chuyển xuống Hà Nội ở cùng con cùng cháu.
Vậy là cả nhà được đoàn tụ, vợ chồng tôi yên tâm công tác. Cuộc sống đầm ấm, hạnh phúc của chúng tôi cứ thế nhẹ nhàng trôi đi. Nhưng tôi không ngờ nó lại vụt tắt nhanh đến thế.
Được ông bà hỗ trợ nhiều việc gia đình và chăm sóc con cái, nên vợ tôi 2 con mà không lu bu như các bà mẹ khác. Vẫn có nhiều thời gian làm đẹp, chải chuốt. Vốn là người nhỏ xương, khuôn mặt tròn trẻ lâu cộng thêm những nét rất hài hòa, vì thế, cô ấy đã là gái 2 con mà nhiều người vẫn tưởng chưa có gia đình. Đó là điều tự hào với 1 người chồng yêu vợ như tôi.
![]() |
Nếu cứ để im mọi chuyện thì không biết mọi chuyện còn đi tới đâu nữa? (Ảnh minh họa) |
Do tính chất công việc, nên tôi thường xuyên phải đi tỉnh khảo sát địa hình để làm thiết kế. Có lẽ đây cũng là 1 lý do khiến cô ấy có cơ hội đổi tính đổi nết.
Cuối tuần vừa rồi, tôi đi công tác Quảng Ninh dự định 2 ngày nhưng do xong việc sớm nên đã trở về ngay trong buổi tối. Hôm đó, về tới nhà khoảng 10h tối, vì đã muộn nên tôi không qua công ty lấy xe máy nữa mà đi taxi về đầu ngõ luôn. Vừa đến cổng nhà, tôi cứ nghe thấy tiếng thủ thỉ tâm sự rất ngọt của một ai đó "Em nhớ anh quá! thôi ngủ đi, sáng sớm mai mình lại đi tập thể dục nhé! Yêu anh!". Lắng nghe và chết điếng vì nhận ra chính xác là giọng vợ mình. Tôi ở cổng chờ vợ đi vào nhà một lúc rồi mới mở cổng vào sau.
Vừa về, các con và ông bà đã ngủ, vợ tôi chạy lại ôm tôi có vẻ rất hạnh phúc: "Về sớm thế chồng? không nói trước để vợ chuẩn bị đồ ăn, thế ăn uống gì chưa để vợ làm, chồng đi tắm đi!". Tôi vẫn vờ như chưa nghe được những lời ong bướm của vợ khi nãy, vẫn tươi cười, vui vẻ nhưng cõi lòng thì tan nát. Nhưng tôi cố chịu đựng để tận mắt xem màn kịch tiếp theo vào sáng hôm sau như lời đã hẹn của vợ với gã nhân tình kia.
Cả đêm thức trắng chờ tới sáng sớm hôm sau, khoảng hơn 5h, vợ có hôn tôi 1 cái nhẹ vào má rồi khẽ nói: "Em đi bộ chút rồi về đi chợ, chuẩn bị đồ ăn sáng luôn cho cả nhà, anh nói với bà là không phải là nấu gì nhé!" Tôi giả bộ ngái ngủ chỉ ầm ừ qua chuyện. Nhưng vợ vừa dắt xe ra khỏi nhà thì tôi cũng cuống cuồng vơ chìa khóa chạy theo.
Cũng không có gì là lạ cho lắm, vì tôi đã đoán trước được sự việc sắp diễn ra, vợ tôi đâu có đi xe máy ra hướng công viên, rồi gửi xe và đi bộ ở đó mà cô ấy rẽ vào 1 ngõ nhỏ, rồi dừng lại ở 1 nhà nghỉ với sự chờ sẵn của 1 người đàn ông lạ. Đứng ở đầu ngõ, dõi theo từng cử chỉ tình tứ của đôi tình nhân mà lòng tôi đau xé. Chưa có 1 nỗi đau nào lớn như thế đến với tôi. Mặc dù đã được chuẩn bị tinh thần trước nhưng tôi không khỏi bàng hoàng khi tận mắt chứng kiến vợ vào nhà nghỉ với một người đàn ông khác.
Tôi thất thần trở về nhà với cõi lòng trĩu nặng và đau đớn. Thật ghê tởm cho cái con người đó, vừa đi với người đàn ông khác, mà về nhà vẫn tất tưởi giả bộ yêu chồng, chăm con. Trước mặt bố mẹ tôi, cô ấy vẫn là cô con dâu đảm đang, ngoan hiền biết chiều chồng, thương con đấy chứ! Khá khen cho năng khiếu đóng kịch của cô ta, tôi muốn phỉ nhổ vào cái gọi là "năng khiếu" đó.
Căm hận là thế nhưng trong suy nghĩ tôi vẫn chưa hề nghĩ tới chuyện sẽ bỏ vợ vì như thế con tôi sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi và như thế, tôi sẽ là người có tội với con. Nhưng nếu cứ để im mọi chuyện thì không biết mọi chuyện còn đi tới đâu nữa? Tôi phải làm sao để vạch trần bộ mặt giả dối, phản bội của cô ấy mà không làm kinh động đến bố mẹ và các con bây giờ?
(Theo Đời sống và Pháp luật)
" alt=""/>Đau đớn phát hiện vợ đi 'tập thể dục' với người tình