![]() | ||
MC Hoàng Oanh mới đây vừa thông báo một tin vui khiến khán giả đặc biệt quan tâm, nữ MC đã đăng tải hình ảnh hai vợ chồng cầm ảnh siêu âm thai nhi cùng dòng trạng thái: "Trai hay gái? Hãy cùng đón xem", đồng nghĩa với việc cô đã xác nhận mình đang mang thai. Sau 3 tháng kết hôn cùng chồng Tây, giờ đây gia đình nhỏ của Hoàng Oanh đã sắp đón thêm một thành viên mới.
|
![]() | ||
Trải qua 5 ngày ở Ý tham dự Milan Fashion Week, Châu Bùi được yêu cầu cách ly 14 ngày sau khi trở về từ vùng dịch. Tuy nhiên, trái ngược với nỗi lo lắng của người hâm mộ, nữ fashionista liên tục chia sẻ những bữa ăn đầy đủ chất dinh dưỡng lên trên story Instagram. Châu Bùi dí dỏm chia sẻ ở khu cách ly ăn uống còn đủ chất hơn ở nhà, khó có thể giảm cân khi cô được ăn liên tục và đồ ăn rất ngon.
|
![]() | ||
Thúy Ngân đăng tải loạt ảnh khoe nhan sắc rạng rỡ, tươi tắn. Nữ diễn viên viết: "Nhân tiện có tý ánh sáng với nắng gió mà làm 1000 pics".
|
![]() | ||
Tường San muốn thử làm nhân vật Seo Dan trong bộ phim "Hạ cánh nơi anh", nàng á hậu hài hước chia sẻ: "Mong ước làm Seo Dan tài phiệt phía nam một hôm có được không cả nhà".
|
| ||
|
![]() | ||
Lê Xuân Tiền cập nhật trạng thái đậm chất ngôn tình: "Xung quanh anh bốn bề là thính. Bình tĩnh như em được mấy người" kèm hình ảnh vô cùng điển trai của mình.
|
![]() | ||
Song Luân đăng tải hình ảnh bên vali hành lý khi vừa đặt chân đến Mỹ.
|
![]() | ||
Hiền Thục khoe đôi chân dài miên man cùng trạng thái vô cùng sâu sắc: "Bản ngã làm con người ta dễ phát tán cái che giấu sâu trong tâm tư. Khi thân thiết quá đỗi, khó bề tương kính như tân".
|
![]() | ||
Nhật Kim Anh chăm chỉ tập thể thao để giữ gìn sức khỏe.
|
![]() |
Đại gia đình ca sĩ Thu Thủy hạnh phúc mừng sinh nhật mẹ. |
![]() |
"Nữ hoàng sắc đẹp" Ngọc Duyên chăm chỉ cắm hoa trang trí nhà cửa, cô viết: "Cũng đam mê lắm ... nhưng mà không có năng khiếu thì làm thế nào". |
Thanh Phúc
- Trong diễn biến phức tạp của dịch Covid-19, nhiều sao Việt như Thanh Thảo, Đan Trường… đã lên phương án tránh dịch bằng cách mua một số thực phẩm.
" alt=""/>Sao Việt 7/3: Hoàng Oanh xác nhận mang thai sau 3 tháng kết hônMọi người nói tôi dại khi lao vào yêu người đàn ông từng có vợ, vì trong mắt bạn bè, tôi là một cô gái cá tính, xinh đẹp và có nhiều người theo đuổi. Ai cũng kì vọng tôi lấy đại gia và ít nhất cũng phải là trai tân. Tôi cũng chỉ biết cười bởi sau vài tháng quen anh, tôi hiểu mình đã phải lòng và yêu anh rất nhiều.
Yêu nhau hơn 1 năm, tôi được gặp bố mẹ anh vài lần khi hai bác lên thành phố thăm con. Bố mẹ anh nhìn rất sang chảnh. Vì là dân làm ăn buôn bán nên mẹ anh khá sắc sảo, bố trông cũng không phải người hiền lành. Qua cách nói chuyện, tôi biết anh rất sợ bố. Mọi việc trong nhà có vẻ anh đều phải được sự đồng ý của bố mẹ mới dám làm. Gia đình anh thuộc hàng giàu có, được nhiều người biết đến.
Lần đầu gặp tôi, bố mẹ anh đã hỏi mọi chuyện về gia đình, công việc của bố mẹ, anh chị em trong nhà khiến tôi hơi rén. Nhưng tôi cũng cố gắng nói chuyện cởi mở, vui vẻ. Trong câu chuyện, bố anh ít nhiều nhắc đến chuyện cũ của anh, trong đó có vài lời ca ngợi con dâu cũ. So với gia đình vợ cũ của anh, có vẻ tôi thua xa. Cô vợ cũ ấy có mác học bên nước ngoài, con tiểu thư nhà giàu trong khi tôi chỉ là một cô gái xuất thân nông thôn, bố mẹ làm nông.
Đối với bố mẹ anh, ngoài ngoại hình, tôi chẳng có gì hết. Và họ cho rằng, tôi bám vào một người đàn ông từng ly hôn là vì tiền bạc của gia đình anh. Dù chạnh lòng nhưng tôi vẫn cố gắng bỏ qua mọi chuyện, tin rằng anh sẽ mang lại hạnh phúc cho mình.
Lần đó, nhân gia đình có việc, anh đưa tôi về ra mắt tiện gặp họ hàng trong nhà. Tôi hơi hồi hộp nhưng cho rằng, việc gì đến rồi sẽ đến nên quyết định lấy hết can đảm về nhà anh một chuyến.
Trước đó một tuần, tôi đã chuẩn bị quà cáp cho gia đình người yêu. Những món đồ tôi mua phải chọn lựa và nhờ bạn bè tư vấn kĩ càng.
Hôm đó, mọi người trong nhà nói chuyện vui vẻ. Nhưng một việc khiến tôi thực sự không thể hài lòng đó là, trong nhà anh vẫn còn treo bức ảnh cưới của anh và vợ cũ. Theo anh nói thì họ đã ly hôn 5 năm, vậy tại sao ảnh cưới vẫn treo? Lúc lên phòng anh nghỉ ngơi, tôi cũng thấy một bức ảnh chụp chung của anh và người cũ. Tự nhiên mặt tôi nóng bừng.
Trong bữa cơm, bố anh còn liên tục nhắc về con dâu cũ, với hàm ý “dù chúng nó không còn là vợ chồng nhưng cháu nội vẫn là cháu đích tôn trong nhà này”. Và việc vợ cũ thường xuyên đưa cháu sang thăm ông bà nội, qua lại gia đình anh cũng là chuyện đương nhiên.
Tôi thực sự không hiểu dụng ý của gia đình anh là gì? Phải chăng họ không muốn tôi làm dâu hay họ muốn dằn mặt tôi, để tôi biết mình chỉ là người đến sau?
Trong lòng không vui nên tôi không muốn ngồi thêm một chút nào nữa. Sau bữa cơm, nghỉ ngơi 15 phút, tôi kiếm lý do bận rồi xin phép ra về. Bạn trai cũng khá bất ngờ vì thái độ của tôi. Nhưng dù anh có ngăn cản thế nào tôi cũng kiên quyết không ở lại. Tôi bắt xe về thành phố, lòng bồn chồn nghĩ về những chuyện đã xảy ra. Anh là người nghe bố mẹ, liệu gả vào gia đình anh, tôi có được sống hạnh phúc?
Bỗng tôi nhớ tới lời của bạn bè nói với mình khi quyết định yêu anh. Liệu tôi có nên suy nghĩ kĩ lại trước khi tiến tới hôn nhân? Tôi đâu phải người kém cỏi, sao phải chịu sự sỉ nhục này?
Độc giả Tú Vy
Nói thật, trước đây nếu không gặp phải những chuyện không hay thì bây giờ, chắc tôi cũng yên ổn như một đồng nghiệp nào đó ở quê. Cuộc đời đâu phải chông chênh đến vậy. Nhưng thôi, “ơn kẻ dữ, không ơn người lành”. Đành an ủi mình bằng câu nói muôn thở của cha ông và lấy chuyện con cái làm vui.
Đi nhiều, nói nhiều, tiếp xúc với nhiều người, tôi cũng thấm dần với nhiều cách quan niệm, định nghĩa khác nhau về hạnh phúc. Nhưng rồi vẫn thích nhất câu “hạnh phúc cũng mơ hồ như Thượng đế”, nghe được từ ông cậu lãng tử.
Ra Bắc, tôi tranh thủ đi Chí Linh, trèo lên Côn Sơn xem nơi cụ Nguyễn Trãi ẩn dật thế nào mà viết “Côn Sơn ca” hay thế! Triết lý sâu sắc mà cách nói dung dị, dễ nghe, dễ hiểu thế không biết. Nhà cao cửa rộng, tiền bồ bạc đống, hay ở nơi gò núi, ăn cơm rau, uống nước lã… suy cho cùng, trong cõi trăm năm, tất cả đều tan nát cùng cỏ cây.
Những người có ăn có học, trải đời, lẽ nào không biết cái đạo lý bình thường ấy. Vậy mà, vẫn lắm quan tham. Đất nước chứng kiến hàng loạt quan tham phải tra tay vào còng, bị quan tòa réo tên, xử lên xử xuống. Trăm tỉ, nghìn tỉ mà chi. Mua một chút thảnh thơi cuối tuần với bạn bè cũng khó.
Lang bạt mãi cuối cùng cũng trụ lại vì con. 50 tuổi mới có mái nhà đầu tiên mang tên mình. Lô này, lô kia chỉ toàn cho cỏ mọc. Dẫu chẳng xênh xang như người, cũng được cái đầm ấm quây quần.
Bạn bè gặp nhau ai cũng bảo tôi hạnh phúc, khi chỉ vài tháng cuối năm 2023 này, đã dựng vợ gả chồng cho cả hai đứa con, trong khi con họ đã trên ba nhăm mà còn chưa nghe hơi hám gì.
Ai cũng bảo con trai giống tôi, nhưng đẹp trai và phong độ hơn nhiều. Điều đó thì khỏi phải bàn. Nhà tôi toàn người cao mét rưỡi, không biết con giống ai mà cao lớn, nhanh nhẹn, tự tin, sành điệu. Nên chuyện con trai lấy vợ ở tuổi 30 cũng bình thường!
Thú thật, đến giờ, sau hơn 30 năm lấy vợ, tôi vẫn chưa quên cái cảm giác sung sướng khi đánh bật được những đối thủ lảng vảng bên "con gái rượu" của ông thầy dạy địa lý. Mình có chi mô. Mỗi cái xe đạp và tài nói chuyện từ sáng đến chiều mà thầy không chán, phải mời ở lại ăn trưa.
Người ta ra thủ đô là chức này chức nọ, mình chỉ an phận viết báo. Cuối cùng, chỉ những cái chức do con cái phong cho là bền vững nhất. Chỉ mấy ngày nữa là hoàn thành chuyện cưới xin của các con.
Khi đang lo cho con trai lấy vợ, thì "hũ rượu đào" lên tiếng “nhà trai muốn cưới cuối năm nay”. Tôi cười “làm luôn”. Vợ tôi ôm con gái khóc nấc “sao vội thế con”. Con gái tỉnh bơ "không thích thì 2 năm nữa cưới, có sao đâu, con còn nhỏ mà”. Ừ mà nhỏ thật. Mới 24 tuổi mụ.
Nhưng nghĩ lại, chuyện yêu đương, gặp duyên phải lứa thì cứ thuận gió đẩy thuyền, gió đưa thì thuyền chạy. Quan trọng là bọn trẻ cũng đồng ý cưới, chứ chả ép dầu ép mỡ gì! Với lại, nhà nào cũng toàn người cao tuổi. Nói dại, lỡ các cụ có mệnh hệ gì thì lại bắt bọn trẻ chờ à. Thế là tôi chấp thuận.
Bạn bè bảo đón một đưa một là hòa, là đẹp. Vậy mà sao tôi vẫn thấy như mình hụt hẫng, buồn hơn một chút khi phải sắp dắt con gái giao cho người khác!
Con gái tuổi Thìn, Canh Thìn. Người ta hay nói canh là “canh cô mồ quả”. Tôi nghĩ, chắc cũng là thuận miệng, chứ chả có căn cứ gì. Mới ra đời đã chịu thiệt.
Ngày con lớn ra đời, tôi còn đi mua cho mẹ được bát bún giò, rồi ngồi chờ tin có con trai. Đêm con gái ra đời cuối tiết xuân năm 2000, thằng tôi còn mãi miết tận đâu. Ông anh bạn thấy mấy mẹ con bà cháu dắt nhau đi trong đêm, chở hộ vào bệnh viện.
Biết phận, bé Rồng con cứ thế theo mẹ lớn lên, ngoan ngoãn học hành và nghe lời ba mẹ. Cũng từng nuôi mộng bay xa tận trời Tây. Nhưng tôi đùa “công việc tốt không bằng kiếm được chồng tốt con ạ".
Giờ nghĩ lại thấy mình chẳng sai. Nhiều nhà cho con gái đi học nước ngoài, rồi con đòi ở lại. Nếu con chịu về nước thì lại đòi sống kiểu hiện đại, sống thử, yêu đương mãi mà chẳng chịu lấy chồng sinh con vì sợ bận bịu, sợ xấu, sợ cuối tuần không được đi quẩy với bạn bè.
Nhớ lại cái Tết 4 năm trước, con gái dắt đến một anh chàng cao lớn, điển trai, hiền lành, từ tốn. Gia đình nội ngoại, bố mẹ đều công chức, riêng bố làm trong quân đội. “Sau này ra sao chưa biết. Nhưng cái hồ sơ này đáng tin. Ba duyệt nhé!”.
Mới hôm nào con gái ra Hà Nội ở trọ với ba, vậy mà vèo một cái, mấy ngày nữa là phải nắm tay con đi giữa hàng trăm con mắt. Nghĩ đến giây phút ấy, lòng mình cứ nôn nao!
Lan man mãi chuyện con cái, thế mà cũng đã hết năm.
Thấy con bé có chút giống ba, yêu văn chương, bình thơ tình làm xao xuyến lòng người, đành chỉ biết mượn thơ của đàn anh để dặn: “Yêu thơ cùng với yêu hoa. Nhưng đừng yêu quá như là bố yêu”, xem như nhắc nhở con gái ngày đi lấy chồng vậy!