Bảo là một đứa bé mồ côi. 2 năm trước mẹ Bảo, chị Nguyễn Thị Hồng Xuyến, 30 tuổi bị thiệt mạng trong khi đi lao động tại Trung Quốc. Chỉ ít tháng sau, cha Bảo lại qua đời sau một tai nạn giao thông trên đường đi làm việc. Năm ấy Bảo vừa vào lớp 1.
Nhà nội Bảo ở xa lại rất nghèo khổ không thể cưu mang đứa cháu bất hạnh. Bảo đành theo ngoại. Nhưng ngoại Bảo cũng không khá gì hơn, vẫn khó khăn trong cuộc sống.
Bảo rất chăm học. Năm nào cũng đạt học sinh khá giỏi. Cũng chính vì thế, nhà trường luôn tạo điều kiện cho Bảo trong việc học. Nhiều nhà hảo tâm đã cấp cho Bảo những suất học bổng để em có điều kiện tiếp tục việc học.
Khi chúng tôi gặp, cũng như các bạn, Bảo được tặng quà Trung thu. Nhưng em không vui, không mừng rỡ như các bạn. Sau khi nhận quà, Bảo chỉ biết nói lời cám ơn những cô bác đã thương tình. Chúng tôi hỏi Bảo vì sao thế, Bảo chỉ ra ngoài đường rồi nói, 'ngoại con đang ở nhà một mình. Ngoại đang bệnh nhưng phải bán hàng để kiếm sống không ai phụ ngoại hết, con lo lắm'.
Thì ra là vậy. Ở lứa tuổi của Bảo, lẽ ra em không phải lo âu phiền muộn nhưng cuộc sống đã cướp đi của em sự thơ ngây của một đứa trẻ.
![]() |
Quà tặng được trao cho Bảo nhưng vẫn chưa thấy nụ cười. |
Chúng tôi ghé vào quán hủ tiếu và cơm trưa bên đường. Quán ọp ẹp cũ kỹ. Bàn ghế không nhiều và quán đang vắng khách. Chủ quán, một phụ nữ đứng tuổi đứng bên cạnh nồi nước lèo đang sôi ùng ục.
Hỏi chị công việc làm ăn, chị thở dài, 'ngày nào đắt khách lắm thì bán được khoảng 1,5kg bánh hủ tiếu, lời chừng 50.000đ. Ở đây là vùng quê biên giới, đa số là dân nghèo nên ít có người ăn. Khách chỉ là những người đi đường chợt ghé vào tìm chút gì cho ấm bụng'.
'Chị bán một mình không có ai phụ sao?', chúng tôi hỏi và được chị cho biết, 'nhà chỉ có 2 bà cháu lay lắt sống. Sáng nay nó vào trường tập trung nhận quà Trung thu rồi'.
Thì ra, đây là ngoại của Bảo. Chị là Nguyễn Thị Sằng, 50 tuổi.
30 năm trước chị có chồng. Khi sinh đứa con đầu lòng là mẹ Bảo được 7 ngày thì chồng bỏ đi biền biệt tới nay. Một mình chị nuôi con sống đến tận bây giờ. 'Nhưng, anh ơi cái số của tui sao nó đen đủi quá', chị than thở.
'Anh biết không nuôi con lớn khôn rồi nó có chồng. Vợ chồng nó ở với tôi. Tưởng cuộc sống sẽ an vui nào ngờ chỉ được vài năm, khi thằng Bảo vào lớp 1 thì mẹ nó nghe lời ngon ngọt nào đó tìm đường sang Trung Quốc kiếm việc làm. Rồi một hôm, tôi nhận được tin nó chết. Chắc là chôn bên đó chứ tiền đâu mà đưa xác về. Không lâu sau, cha nó bị tai nạn bỏ bà cháu tôi ra đi'.
![]() |
Ngoại Bảo bên chiếc giường hàng ngày bà cháu thường nằm. |
![]() |
Nấu hủ tiếu cho khách. |
'Thằng Bảo nhỏ mà tội lắm', chị nói tiếp. Nó rất chăm học. Tuy nhiên cũng có những lúc nó lơ là, tôi phải nói cho nó biết sự cần thiết của việc học, nó nghe lời và sửa đổi. Nó không đi chơi, chỉ quanh quẩn trong nhà. Nó làm tất cả những việc nó có thể làm được nên tôi cũng đỡ đi phần nào.
Có những lần tôi bệnh, nó đến tận giường chăm sóc cho ngoại. Nó nấu cháo rồi bưng vô đút cho tôi từng muỗng. 'Ngoại ráng ăn cho mau hết bệnh'. Câu nói của nó làm cho tôi ứa nước mắt', người phụ nữ nói, mắt nhòe lệ.
Bà đưa chúng tôi dạo quanh nhà. Nhìn vào chiếc giường hai bà cháu nằm, phía trên mái tôn bị thủng nhiều chỗ, chúng tôi hỏi: 'Như vậy mưa sao chị ngủ'?.
'Mưa thì mình né sang chỗ không dột. Cố gắng lắm nhưng tiền ăn còn chưa đủ lấy đâu sửa nhà', chị buồn bã than thở.
Ông Nguyễn Văn Lập - Hiệu trưởng trường tiểu học Nguyễn Văn Bửu, nơi Bảo theo học, cho biết trường hợp của Bảo rất đáng thương. Nhà trường luôn tìm cách giúp cháu được thuận lợi trong việc học.
Chúng tôi trở lại trường vừa đúng lúc các học sinh ra về. Chúng hớn hở, vui tươi. Gặp Bảo đang bước nhanh. 'Con có chơi Trung thu với các bạn không?', chúng tôi cất tiếng.
'Ngoại đang bệnh chắc là con không chơi được. Thôi con hẹn chị Hằng và chú Cuội sang năm'. Bảo trả lời chúng tôi với giọng buồn thiu ...
Một nhóm thiện nguyện với hơn 30 người từ TP.HCM mang theo rất nhiều quà Trung thu đến chơi và vui với các bé thiếu nhi ở vùng biên giới giáp với Campuchia.
" alt=""/>Trung thu buồn của đứa bé mồ côi, mất bố mẹ khi mới vào lớp 1![]() |
Hút thuốc lá là nguyên nhân chính gây ung thư phổi |
Nếu một người liên tục hút thuốc trong hơn một thập kỷ, nguy cơ phát triển ung thư phổi sẽ tăng lên rất nhiều. Nguyên nhân là do trong quá trình đốt cháy, thuốc lá giải phóng rất nhiều chất benzopyrene, nicotine, tar... là những chất gây ung thư.
Các nghiên cứu đã phát hiện ra rằng những người hút thuốc trong một thời gian dài có nguy cơ mắc ung thư phổi cao gấp 15-20 lần so với những người không hút thuốc. Nếu họ là người nghiện thuốc lá nặng, nguy cơ còn cao gấp 25-30 lần.
Đáng tiếc, nhiều người hút thuốc, ngay cả khi họ cảm thấy phổi khó chịu, cũng không sẵn sàng đến bệnh viện để kiểm tra. Điều này dễ khiến bệnh ung thư phổi tiến triển nghiêm trọng hơn, đến khi phát hiện ra thường rất khó khăn trong quá trình điều trị.
Do vậy, nếu bạn là người hút thuốc thường xuyên, hãy đến bệnh viện khám ngay nếu có những triệu chứng sau đây vì đó có thể là dấu hiệu của căn bệnh ung thư phổi.
![]() |
Ung thư phổi có thể được phát hiện nhờ chụp CT phổi |
Ho khan, khó chịu
Ung thư phổi phát triển sẽ thay đổi dịch tiết niêm mạc phế quản, kết hợp với viêm phổi tắc nghẽn... gây nên biểu hiện điển hình là ho khan gây khó chịu, ho đến không kiểm soát được.
Đờm có máu
Việc cung cấp máu của mô khối u không chỉ dày đặc mà còn dễ đứt gãy, vì vậy khi ho, rất dễ gây vỡ mạch máu, khiến máu xuất hiện trong đờm. Nếu vỡ mạch máu lớn, sẽ dẫn hiện tượng ho ra toàn máu.
Đau ngực
Ung thư phổi có thể gây đau ngực, do khối u xâm lấn màng phổi, thành ngực hoặc xương sườn, chèn ép vào các dây thần kinh hoặc bộ phận khác gây ra.
Khó thở
Khối u ung thư làm tắc nghẽn đường thở, gây khó thở. Ung thư phổi thường kết hợp với tràn dịch màng phổi, ứ dịch cũng có thể gây khó thở.
![]() |
Người hút thuốc lá cần đi khám sức khỏe đinh kỳ hàng năm |
Cách tốt nhất để người hút thuốc phát hiện ung thư phổi kịp thời là chụp CT phổi. Trên thực tế, các hướng dẫn hiện hành khuyến cáo những người hút thuốc thường xuyên và lâu ngày, cần đi chụp CT phổi định kỳ hàng năm ngay cả khi không có dấu hiệu khó chịu về sức khỏe, để có thể phát hiện được căn bệnh ung thư phổi sớm và có cách điều trị kịp thời.
PV
" alt=""/>Những người hút thuốc lá lâu năm cần biết điều này để tránh ung thư phổiCặp vợ chồng chênh nhau 32 tuổi này sẵn sàng phản ứng lại những người lạ tưởng nhầm họ là 2 bố con.
Chelsea Maynard, 22 tuổi chia sẻ, cô từng được đưa thực đơn dành cho trẻ em khi đi ăn nhà hàng cùng chồng mình – anh Bruce, 52 tuổi. Khi đi ra đường, họ cũng thường xuyên bị nhòm ngó và bàn tán.
Nhưng Chelsea nói rằng họ đang hạnh phúc hơn bao giờ hết từ sau lần gặp đầu tiên ở quán cafe nơi quê nhà Tennessee, Mỹ vào năm 2017.
Bruce là một nhân viên bán xe hơi đã về hưu. Họ kết hôn khi Chelsea chưa đầy 22 tuổi và hi vọng rằng sẽ chứng minh cho những người khác thấy rằng tuổi tác chẳng quan trọng trong tình yêu.
![]() |
Cô nói: ‘Những nhân viên phục vụ thường nghĩ rằng tôi là con gái của Bruce. Và tôi cảm thấy như thể họ cố tình đưa cho tôi thực đơn dành cho trẻ em’.
‘Có lần chúng tôi bước vào nhà hàng và bước ra ngay lập tức vì khi chúng tôi vào, tất cả đều ngoái đầu nhìn’.
Chelsea nói, cô không quan tâm đến những gì mọi người nghĩ. Cô cảm thấy mình là cô gái may mắn nhất trên thế giới khi gặp được Bruce. ‘Tôi không thể hiểu được thực đơn, vì thế Bruce đã tới giúp tôi chọn món. Sau đó, anh ấy đã ngồi cùng tôi và chúng tôi kết nối ngay lập tức’.
Một tiếng rưỡi trò chuyện trôi đi nhanh chóng trong cuộc trò chuyện đầu tiên. Chelsea cảm thấy những chàng trai bằng tuổi quá thiếu trưởng thành, trong khi Bruce thì rất đồng cảm với cô. Họ đều mê xe hơi, thích đi du lịch và yêu động vật.
‘Đã 2 năm rồi chúng tôi không tranh cãi một lần nào’ - Chelsea kể.
![]() |
Bất chấp khoảng cách tuổi tác, họ rất ăn ý và đồng cảm với nhau. |
Cô cho biết những người trong gia đình cô có quan điểm rất cởi mở, nhưng khi ra đường mọi người hay nhìn chằm chằm vào họ rồi bàn tán.
Bruce chia sẻ: ‘Tôi chưa từng nghĩ rằng ai đó ở tuổi Chelsea sẽ hứng thú hay có thể trò chuyện với tôi. Chelsea khiến tôi cảm thấy tò mò sau buổi cafe đầu tiên. Cô ấy có một tâm hồn của những người thế hệ trước’.
‘Hầu hết những người đàn ông ở tuổi tôi vẫn còn đang làm việc và sẽ nghỉ hưu khi về già. Tôi chưa bao giờ muốn sống như thế. Đàn ông ở tuổi tôi rất nhàm chán. Chelsea và tôi thì thích đi du lịch’.
‘Mọi người thường hay nhìn chằm vào chúng tôi. Tôi biết rằng họ đang nghĩ ‘thật là một anh chàng may mắn’. Đúng thế, tôi rất may mắn. Cô ấy trẻ, xinh đẹp, thông minh và luôn khiến tôi cảm thấy mình còn trẻ’ - Bruce chia sẻ.
“Vì yêu mà đến” - người ta thường hay nói như vậy. Trong tình yêu, không hề có một rào cản nào kể cả tuổi tác.
" alt=""/>Chồng hơn vợ 32 tuổi, bồi bàn có hành động khiến cô vợ tức điên